"Lần này bên trong Cửu U Đài, tổn thất chính vẫn là cao thủ cấp bậc Thiên Thánh, trong thời gian ngắn tiêu hao rất nhiều nguyên khí, chỉ sợ cần không ít thời gian mới khôi phục được".
Tần Ninh gật đầu.
Mà ngay lúc này, một bóng người đi từ ngoài sơn cốc tới.
Người cầm đầu chính là U Hồn Thiên.
U Hồn Thiên nhìn về phía Tần Ninh, khách khí nói: "Tần tông chủ có nghỉ ngơi tốt không?"
Tần Ninh cười gật đầu.
Chỉ là mấy người Dịch Bình Xuyên nhìn về phía Tần Ninh, lại hiểu rất rõ.
Nghỉ ngơi?
Đêm qua chỉ sợ tổ sư gia đã mệt mỏi cả một đêm, nếu là ai cũng sẽ không thể nghỉ ngơi tốt được!
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đều là người đẹp nghiêng nước nghiêng thành...
Tổ sư gia có phúc lớn!
Chỉ là lời này, năm người bọn họ đều không dám nói ra.
U Hồn Thiên tiếp tục nói: "Nghe nói trong khoảng thời gian này Tần tông chủ sẽ ở lại Cửu U Đài của chúng ta, có lẽ tại hạ sẽ vô cùng bận rộn, cho nên chiêu đãi không chu đáo, ta muốn nói lời xin lỗi với Tần tông chủ trước!"
Nghe thấy lời này, Tần Ninh lại cười nói: "Ngươi cứ làm việc của ngươi, không cần quan tâm đến ta, ngược lại là trong khoảng thời gian này, ta sẽ tiến vào Thánh Uyên đàm trong Cửu U Đài của các ngươi để tu hành, nếu có chuyện gì có thể tìm ta bất cứ lúc nào".
"Được được được..."
U Hồn Thiên nói chuyện phiếm một lát rồi rời đi.
Bây giờ Cửu U Đài loạn trong giặc ngoài, tình huống đúng là không ổn.
"Tề Phi Vân!"
Tần Ninh lại đột nhiên mở miệng.
Một giây sau, trong vườn hoa vốn đang vắng vẻ lại có một bóng người chậm rãi đi ra, chính là Tề Phi Vân.
Tề Phi Vân cũng không rời khỏi sơn cốc mà âm thầm bảo vệ Tần Ninh.
Đương nhiên, cảnh tượng đêm qua không nên đi thám thính, lão ta vẫn biết không nên thăm dò.
"Ngươi cũng không cần trông coi ta, ta không có vấn đề gì cả, dẫn người về Đại Tề đi, qua một thời gian ngắn nữa, nếu như ta xuất phát tiến về thánh cảnh Vị Ương thì sẽ thông báo cho ngươi".
"Vâng vâng vâng..."
Tề Phi Vân khom người, dần dần lùi bước.
Sau khi sắp xếp xong những chuyện này, Tần Ninh nhìn về phía mấy người nói: "Mấy người các ngươi cũng trở về Thánh Thú tông đi, đồng thời đến Thanh Châu thăm Thanh Vân và Thạch Đầu, đảm bảo bọn họ được an toàn".
"Nhớ kỹ, trở về đừng có chạy lung tung, đừng gây chuyện".
"Lần này ta lấy tên tuổi tông chủ của Thánh Thú tông đã là danh tiếng rất lớn rồi, thế nhưng mấy người Ôn Hiến Chi, Hạo Thiên, Y Linh Chỉ, Đường Minh đều không xuất hiện, có lẽ là..."
Tần Ninh nói đến một nửa thì không nói tiếp nữa, chỉ nói: "Đi đi, đừng ở trước mặt ta làm chướng mắt".
Dịch Bình Xuyên chính là cảnh giới Đại Thánh Vương.
Mà Địch Nguyên cũng là cảnh giới Tiểu Thánh Vương.
Hai người về Thánh Thú tông tọa trấn, thuận tiện trông nom mấy người Dương Thanh Vân, Tần Ninh cũng yên tâm.
Sau khi sắp xếp xong tất cả, Tần Ninh liền trở lại trong lầu các lần nữa.
Giờ phút này, Vân Sương Nhi và Diệp Viên Viên nằm trên giường, sa mỏng khẽ che thân thể, dáng người uyển chuyển càng hiện ra mấy phần đẹp đẽ dưới ánh mặt trời.
Tần Ninh nhẹ nhàng nằm xuống giữa hai cô gái, gối đầu lên hai tay, nheo mắt lại, nhẹ nhàng cười nói: "Đều tỉnh rồi còn giả vờ ngủ làm gì?"