Vừa dứt lời, Tần Ninh liền đi ra.
Bây giờ trong lòng hắn ghét hận năm phương truyền thừa vô cùng.
Đào lên hết toàn bộ nơi phong cấm đám người Thiên Võ Phong, để Thiên Võ Đạo nhìn mọi thứ trống rỗng của lão tổ nhà mình, cho bọn chúng tức chết!
Tần Ninh nhấc chân bước ra, khí tức trong cơ thể được phóng ra.
Tần Ninh đạt đến cảnh giới Thánh Vương, ba đạo thể hồn phách, uy lực phóng ra đủ để sánh với cảnh giới Thánh Vương lục hiền, đương nhiên là vô cùng cường mạnh.
“Phá cấm!”
Một tiếng hừ lạnh lùng vang lên lúc này.
Trong phút chốc, khí thế cuồng bạo được phóng ra.
Trong lúc tiếng ầm ầm vang lên, chỉ thấy từng ngọn núi đá vụn bị phá tung.
Trong những núi đá vụn đó có hào quang chiếu ra bốn phía, đúng lúc này xuất hiện các tòa cung điện đá, mỗi một cung điện đá đều lấp lánh hào quang lóng lánh.
Nhìn kỹ lại có đến mười một tòa cung điện đá, tòa nào cũng cao đến mấy chục mét.
Trên đỉnh mỗi tòa cung điện đá đều có bóng người hư ảo ngồi trên đó.
Những bóng hình đó, có người trong tư thái già nua bất lực, có người trẻ trung anh tuấn, có người cao lớn vạm vỡ, nhìn không ai giống ai.
Tần Ninh nhìn lên những hư ảnh đó, cười nói: “Mười một vị Thánh Hoàng Thánh Tôn đã mất của Thiên Võ Đạo năm đó!”
Lúc này tất cả mọi người đều nhìn qua.
Hạo Thiên khẽ nói: “Thiên Võ Phong, Thiên Võ Lăng, Thiên Võ Thương Quân…”
Mọi người cũng đều nhìn qua.
Nhưng bọn họ không biết những người này.
Duy chỉ có Hạo Thiên và Y Linh Chỉ từng trải lâu nhất, nhận ra không ít người trong đó.
“Sư huynh, đây đều là…”
“Cường giả hàng đầu cấp đỉnh cao của Thiên Võ Đạo trong năm phương thế lực năm đó”, Hạo Thiên khẽ nói: “Bây giờ xem ra quả thật là họ chôn thân tại nơi này”.
Lúc này mọi người đều vô cùng ngạc nhiên.
“Thiên Võ Phong…”, Y Linh CHỉ lẩm bẩm nói: Người này là đạo chủ của Thiên Võ Đạo năm đó, sắp đến cấp Vấn Đạo Thánh Đế!”
Y Linh Chỉ nhớ rất rõ, lúc đó cô ấy còn là một thiếu nữ, không hề có khái niệm gì với cường giả.