Cố Thanh Nhan tiếp tục nói: "Vốn dĩ hai phe chúng ta vẫn luôn tranh đấu, nhưng mấy ngày trước nhà họ Phạm lại nói muốn thi đấu đan thuật để quyết định dược sơn thuộc về ai..."
Advertisement
"Về điều này, chúng ta thấy rất kỳ quái, nhưng mà phụ thân ta vẫn đồng ý..."
Cố Thanh Nhan nói rõ mọi chuyện từ đầu đến cuối.
Advertisement
Lúc này Trần Nhất Mặc đặt chén trà xuống, thản nhiên nói: "Dược sơn kia có cái gì kỳ quái sao?"
"Rất kỳ quái!"
Nói đến dược sơn, Cố Thanh Nhan lập tức kích động hẳn lên.
"Riêng việc xuất hiện của dược sơn này đã rất kỳ quái rồi, dãy núi Lạc Nguyệt không tính là rất lớn, nhỏ hơn dãy núi Thiên La đứng đầu Thiên La Vực không chỉ gấp mười lần, trải dài mấy vạn dặm, bên trong có không ít nguyên thú tồn tại, là thiên đường rèn luyện của võ giả, trên cơ bản tất cả những nơi trong đó đều đã được mọi người thăm dò một lần, trước đó cũng không tồn tại dược sơn, dược sơn kia lại đột nhiên mọc ra rất nhiều linh dược trong mấy tháng ngắn ngủi, hơn nữa cũng không phải cố ý..."
"Những dược liệu kia cũng rất thần kỳ, phần lớn đều là dược liệu cần thiết để luyện chế bảo đan Chí Tôn bát phẩm, bảo đan Chí Tôn cửu phẩm, cũng chính vì như thế nên hai nhà chúng ta mới luôn tranh đoạt..."
Lúc này Tần Ninh lại cười nói: "Nếu nó nằm ở ranh giới giữa hai nhà các ngươi thì cũng chẳng thuộc về ai cả, cứ dứt khoát chia mỗi bên một nửa là được..."
Cố Thanh Nhan nghe thấy lời này, cười khổ nói: "Lúc đầu đúng là đã tính toán như vậy, thế nhưng dược sơn có tổng cộng một trăm linh một ngọn núi, cũng bởi vì một ngọn núi dư ra kia nên không thể đồng ý..."
Tần Ninh mỉm cười, không lên tiếng nữa.
Có lẽ điều các thế lực lớn quan tâm không phải giá trị của một dược sơn, mà là mặt mũi, không nhượng bộ vì một dược sơn cũng rất bình thường.
Nghe vậy, Trần Nhất Mặc cười nói: "Nếu đã thế, cuộc tỷ thí của hai nhà rất thú vị, chúng ta có thể đi xem chứ?"
"Đương nhiên rồi!"
Cố Thanh Nhan lập tức nói: "Nếu Trần công tử là đan sư, chắc đan sư cấp bậc Chí Tôn cũng không thể lọt được vào mắt Trần công tử, nếu ngày đó cần Trần công tử trợ giúp, mong Trần công tử không ngại ra tay".
Nghe thấy lời này, Trần Nhất Mặc thản nhiên nói: "Vậy phải xem dược sơn kia có đáng để ta ra tay hay không..."
Tần Ninh lườm Trần Nhất Mặc một cái.
Không thể hiện thì sẽ chết chắc?
"Như thế rất tốt".
Cố Thanh Nhan hớn hở nói: "Đến lúc đó mời Trần công tử và Tần công tử cùng đến, nếu có hai vị ra tay, đương nhiên là tốt nhất".
Trên thực tế Cố Thanh Nhan muốn nói có Trần Nhất Mặc ra tay đương nhiên vô cùng tốt.
Nhưng dù sao Tần Ninh cũng là người đi cùng Trần Nhất Mặc, không dẫn tới tóm lại là không tốt.
Rất nhanh Cố Thanh Nhan đã rời đi, bẩm báo việc này với phụ thân.
Cô ấy cho rằng đan thuật của Trần Nhất Mặc chắc chắn sẽ rất mạnh, rất có thể là một vị cực đan sư, nếu như là cực đan sư, vậy nhà họ Phạm chắc chắn sẽ thất bại.
Nhoáng một cái năm ngày đã trôi qua, thời gian ước định của nhà họ Phạm và nhà họ Cố đã đến.