Nhất thời khiến người ta không thể không xúc động, trời ghen tỵ anh tài.
Nhưng bây giờ Lục Thịnh đã xuất hiện.
“Đại ca…”
Giờ phút này, Lục Hành nhìn thân ảnh trước mắt, sắc mặt nhợt nhạt.
Lục Thịnh xuất hiện là vì hắn ta.
Hải Khâm đáng chết này, rốt cuộc là người đến từ đâu?
“Thú vị, thú vị”.
Một giọng nói hài hước lúc này đột nhiên vang lên.
Một thân ảnh đột nhiên ở bên cạnh lôi đài, từng bước đi tới.
“Đây chẳng phải là người tham gia tỷ thí mới có mới có tư cách lên đài sao”
“Vẫn có thể thay thế tỷ thí?”
Người mở miệng chính là Tần Ninh.
Chỉ là lúc này Tần Ninh bộ mặt râu ria, thoạt nhìn có nét thô lỗ, cười lên cũng tỏ ra rất khinh thường.
“Ngươi là người phương nào?”
Lục Thịnh toàn thân đồ trắng, nhìn Tần Ninh.
“Tại hạ Ninh Khâm, ta muốn hỏi thư viện Thái Hư một chút, có thể tìm người thay thế thay tỷ thí sao?”
Lúc này, Lục Chung Hải đứng trên chiến đài.
“Chỉ cần không trái với điều kiện cốt linh trăm tuổi thì có thể!”
Lục Chung Hải lên tiếng nói.
Lúc này, mọi người nhất thời sửng sốt.
Còn mang ra chơi như vậy?
Đây coi như tỷ thí gì?
Không phải bên trong đã định sao?
Lục Hành không được, Lục Thịnh ra sân.
Mười năm trước Lục Thịnh cảnh giới Sinh Tử tam kiếp, quỷ biết bây giờ là cảnh giới gì?
“Nếu đã như vậy”.
Tần Ninh cười một tiếng: “Các ngươi đã không biết xấu hổ nói ra như vậy, thế thì ta cũng có thể thay thế Hải Khâm tham chiến”.
Lời vừa dứt, Tần Ninh bước vào bên trong lôi đài, xuyên qua bức tường ranh giới.
Một luồng khí tức nở rộ ra.
Cảnh giới Sinh Tử tam kiếp.
Lại một vị thiên tài.
Giờ phút này, mọi người kêu lên.
Dưới trăm tuổi, cảnh giới Sinh Tử tam kiếp.
Đúng là thiên tài.
Điểm này không thể nghi ngờ.
Thấy Tần Ninh tự tin như vậy, Lục Thịnh cười một tiếng.
Một luồng khí tức giải phóng ra.
Cảnh giới Sinh Tử ngũ kiếp!
Bây giờ tất cả mọi người đều câm như hến.
Cảnh giới Sinh Tử ngũ kiếp.
Quá đáng sợ!
Phải biết rằng Lục Thịnh vẫn thuộc thanh niên đồng lứa.
Không vượt qua trăm tuổi, trên thực tế tính là thiếu niên đồng lứa cũng được.