Mục lục
Phong Thần Châu – Vô Thượng thần đế - Tần Ninh Bản Chuẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vân Như Tuyết lại nói: "Vân Tiên Các là nguồn kinh tế chính của nhà họ Vân chúng ta, trong các có ba vị cường giả cảnh giới Chân Ngã tọa trấn, nếu bọn họ đến, chắc chắn sẽ khiến bọn họ có đến mà không có về".







"Nếu ta là nhà họ Dương, một khi ra tay thì sao lại không nghĩ đến những chuyện này chứ?"







Advertisement



Vân Như Sương nghe được lời này của Tần Ninh, lập tức nói: "Mấy năm nay nhà họ Dương vẫn luôn bất hòa với nhà họ Vân chúng ta, thế nhưng chưa bao giờ làm mấy chuyện thế này...", "Đó là lúc trước, các ngươi đã bao giờ nghĩ đến việc nhà họ Dương sẽ đẩy ra mấy loại đan dược mới kia chưa?"







Vân Như Sương sững sờ.







"Chắc hẳn bên trong Vân phủ của các ngươi cũng có Tàng Bảo Các chứ?



Advertisement







Dẫn ta đi xem".










Tần Ninh cười nói: "Phụ thân ngươi còn chưa khôi phục, cho dù có khôi phục thì cảnh giới Chân Ngã tầng ba cũng không thể ngăn cản được Thiên Lôi Minh và nhà họ Dương hợp tác".







"Cộng thêm có người trợ giúp nhà họ Dương đối phó với các ngươi, cũng không phải là không thể trở mặt, cho dù bọn họ không trở mặt, các ngươi cũng nên chuẩn bị trước".







Vân Như Sương gật đầu.







"Ta tinh thông một vài trận pháp, có thể đến Vân Tiên Các chuẩn bị trước, nhưng bây giờ trong người ta không có gì cả, phải cần một vài thứ".







Vân Như Sương lập tức nói: "Được, Tần công tử đi theo ta".







Tần Ninh rời đi theo hai người Vân Như Sương, Vân Như Tuyết.







Trong đình viện, Lý Nhàn Ngư và Chiến Linh Vân đang ngồi dưới đình nghỉ mát.







"Sư phụ ngươi đúng là nhiệt tình".







Lý Nhàn Ngư nghe thấy thế thì nhìn thoáng qua Chiến Linh Vân, lập tức nói: "Tỷ muội hai người Vân Như Sương và Vân Như Tuyết tiện tay cứu ta và sư phụ, sư phụ có ơn tất báo, giúp người sẽ giúp đến cùng, không giống một số người...", "Ngươi đang nói ta sao?"







Chiến Linh Vân lại lơ đễnh nói: "Các ngươi cứu ta là phúc phận của các ngươi".







Lý Nhàn Ngư nhìn thoáng qua Chiến Linh Vân.







Người phụ nữ này đúng không biết xấu hổ.







Tính cách kiêu ngạo đã khắc sâu bên trong rồi.







Nhưng sau mấy ngày sống chung, Lý Nhàn Ngư cũng đã phát hiện ra Chiến Linh Vân chỉ ăn nói chua ngoa thôi, nhưng trong lòng lại mềm như đậu hũ.







Mở mồm ra là ăn nói hung ác kiêu ngạo, nhưng nhân phẩm cũng không tệ lắm.







Đêm đó, Tần Ninh quay trở lại, gọi Lý Nhàn Ngư tới Vân Tiên Các.







Mà Chiến Linh Vân cũng la hét muốn đi cùng.







Tần Ninh cũng không ngăn cản.







Trong xe ngựa.















Chiến Linh Vân mặc một bộ đồ tỳ nữ, làn da cũng thô ráp hơn một chút, không còn tư thế hiên ngang như trước nữa.















"Sao phải bắt ta hóa trang?"















Chiến Linh Vân có chút bất mãn.















Tần Ninh lại cười nói: "Chắc chắn cường giả của nhà họ Vũ trong thành Vân Dương vẫn chưa từ bỏ, nếu ngươi an toàn trở về Chiến Thần Lâu, Chiến Thần Lâu và nhà họ Vũ sẽ hoàn toàn trở mặt".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK