Thanh Hiên hùng hùng hổ hổ nói: "Ta cần ngươi giúp ta tăng lên chắc, bản thân ông đây đã là thánh thú cấp chín rồi, cũng sắp thành Thánh Đế rồi, nhưng lại bị ngươi túm xuống dưới".
"Ngươi đừng tính đến việc sau này sẽ giúp ta nữa, bây giờ ngươi nghĩ giúp ta làm sao không bị ngươi lừa là được rồi".
Ôn Hiến Chi đỏ mặt.
Tần Ninh lại nói: "Ai bảo ngươi mân mê những thứ đó?
Thánh Ngự Thiên Quyết chỉ là đạo ngự thú, có thể khiến mối liên hệ giữa con người và Thú tộc càng thêm chặt chẽ".
"Nếu sau này ngươi thành tiên thành thần, chỉ cần huyết mạch của ngươi biến hóa cũng đủ để khiến huyết mạch của Thanh Hiên biến đổi theo rồi".
"Con cũng biết điều này mà...", Ôn Hiến Chi khổ não nói: "Thế nhưng vậy không phải Thanh Hiên sẽ thành vướng víu của con...", "Cút đi".
Một người một thú cùng mở miệng nói.
Tần Ninh không thèm để ý đến hắn ta nữa mà quay người tiến vào trong phòng.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lần lượt đuổi theo.
Dương Thanh Vân, Thạch Cảm Đương, Phệ Thiên Giảo cũng rời đi.
Trước kia Thạch Cảm Đương còn nghĩ rằng mình đã được coi như một kẻ không bình thường cho lắm rồi.
Thế nhưng sau khi nhìn thấy Ôn Hiến Chi, hắn ta mới phát hiện mình mới là bình thường.
Dương Thanh Vân là loại người dù có xử lý bất cứ chuyện gì cũng vô cùng để ý, khá là trầm ổn.
Mà Lý Huyền Đạo lại không giống Dương Thanh Vân, làm việc đúng là cân nhắc chu toàn, thế nhưng… lại rất ít nói.
Đừng nhìn Lý Huyền Đạo nói khá nhiều ở trước mặt Tần Ninh.
Nhưng lúc ở với mấy người bọn họ thì gần như nửa ngày cũng không thốt ra được một câu nào.
Ban đầu mấy người đều cảm giác là do Lý Huyền Đạo chưa quen thuộc với bọn họ, cho nên mới ít nói.
Về sau mấy người mới phát hiện tên này chỉ là không thích nói, không có việc gì chỉ thích đứng ở nơi đó nghe người khác nói thôi.
Mà Diệp Nam Hiên thì...Mặc dù chưa từng gặp, nhưng chắc hẳn đầu óc cũng có vấn đề.
Dương Thanh Vân.
Ôn Hiến Chi.
Diệp Nam Hiên.
Lý Huyền Đạo.
Thạch Cảm Đương.