"Tìm ta có chuyện gì không?"
Dược Thập vẫn ăn mặc lôi thôi như cũ.
Advertisement
"Có điều tra ra đồ đệ cô bị ai xuống tay không?"
Tần Ninh từ tốn nói: "Độc của Thiên Tàm Độc Thiềm Thừ rất hiếm thấy ở Cửu Nguyên Vực, vô cùng quý giá, không khó để tìm ra ai là kẻ hạ độc nhỉ".
Dược Thập nghe vậy bèn trả lời: "Tìm được rồi, ta định đi ấy nhưng ngươi gửi thư nói ta chờ ngươi nên chưa đi".
Advertisement
Mới hơn mười ngày đã tìm thấy rồi ư?
Tần Ninh khá bất ngờ với năng lực của Dược Thập.
"Ngày mai xuất phát, ta đi với cô!"
"Được!"
Cô ta gật đầu, liếc mắt nhìn Tần Ninh rồi hỏi: "Ngươi... ngươi không sao chứ?"
Trông hắn... tiều tụy quá trời quá đất.
Phất tay, Thời Thanh Trúc đỡ Tần Ninh vào đình viện.
Hồng Phù Dung vội vàng kéo Nguyên Sơ Liễu sang một bên hỏi mấy ngày nay đã xảy ra chuyện gì mà tiên sinh mệt mỏi đến thế.
Dược Thập thì nhìn Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên bằng ánh mắt dò hỏi.
"Sư tôn các ngươi bị làm sao thế? Lúc nào cũng phấn chấn tinh thần mà, sao hôm nay nhìn thê thảm thế?"
"Bị ai đánh à?"
Diệp Nam Hiên hừ lạnh: "Người có thể đánh sư tôn bọn ta vẫn chưa ra đời đâu!"
Lý Huyền Đạo đứng kế bên chỉ cười mỉa.
Tên trời đánh này quên béng chuyện đánh sư tôn năm đó rồi.
Ủa?
Không đúng, hình như là Ôn Hiến Chi chứ có phải Diệp Nam Hiên đâu?
Lý Huyền Đạo hoang mang.
"Nhìn hắn mệt mỏi quá, không phải bị những thứ xung quanh tác động mà trông giống tâm bệnh hơn, hình như hắn bị sốc tâm lý lớn lắm".
Dược Thập nói tiếp: "Cho hắn uống mấy cái này cho đỡ!"
Nói rồi cô ta lấy mấy viên đan dược ra.
Diệp Nam Hiên do dự một lúc vẫn quyết định nhận lấy.
Dược Thập nhìn hai người, lại bảo: "Ta hỏi các ngươi một chuyện".
"Hỏi đi".
Xem ảnh 1