"Viên Viên cùng Tiên Nhân, hai người hãy ghi nhớ, chỉ cần bước vào Bán Vương là được, không cần hoàn toàn ngưng tụ biển linh thức, thành tựu Vương Giả ở nơi cấm địa này cũng không có gì tốt".
"Tiểu Thạch Đầu cùng Giang Bạch, hai người các ngươi cứ việc hấp thu, có thể đến cảnh giới gì liền đến cảnh giới đó, đừng lo lắng sẽ gặp di chứng".
"Ta có thể chắc chắn một trăm phần trăm nói cho các ngươi biết rằng sẽ không có bất kỳ di chứng nào".
"Nhàn Ngư, ngươi cứ tận lực ngưng tụ biển linh thức là được, mở ra bảy ấn, Thiên Nhân ngũ bộ. Chờ ngươi đến Thiên Nhân thất bộ, ta sẽ giúp ngươi mở ra chín ấn, đến lúc ấy sẽ cực có lợi cho việc bước vào Vương Giả".
Ba người đều gật đầu.
"Đã như vậy, các ngươi tự mình thi triển đi!"
Tần Ninh từ từ nói: "Thuận theo tâm ý là được, sẽ có lời chỉ dẫn nên làm như thế nào".
Nói xong, Tiên Nhân, Diệp Viên Viên, Thạch Cảm Đương, Lý Nhàn Ngư, Giang Bạch lần lượt tìm chỗ ngồi, bình yên ngồi xuống.
Giờ khắc này, bóng dáng năm người trở nên mờ đi.
Tần Ninh dẫn Cốc Tân Nguyệt rời khỏi tầng thứ chín, phong cấm lại nơi đây.
"Nàng có muốn ngồi một chỗ không?"
Tần Ninh cười nói: "Chờ chúng ta rời khỏi biển Thiên Ngoại, nàng có thể dùng nó để thăng làm Vương Giả".
"Không cần!"
Cốc Tân Nguyệt đỡ lấy Tần Ninh, cười nói: "Chính bản thân ta có thể tự đi vào Vương Giả".
Tần Ninh gật đầu, nhưng trong lòng thì tán thưởng.
Cốc Tân Nguyệt quá mạnh! Ở điểm này, Tần Ninh không thể không cảm thán.
Cho dù hắn đã từng là Nguyên Hoàng Thần Đế, thực lực đủ để đứng vào hàng ngũ năm Thần Đế đứng đầu Thương Mang Vân Giới thì e là hắn cũng không mạnh bằng Cốc Tân Nguyệt ở thời kỳ đỉnh cao.
Lai lịch của Cốc Tân Nguyệt chính là một bí mật, thực lực của nàng thì càng thêm bí ẩn! Về điểm này, Tần Ninh cũng chẳng thể đoán nổi.
Đây là chuyện lần đầu xuất hiện qua nhiều năm như vậy.
Diệp Viên Viên Cửu Chuyển Linh Lung Thể, Vân Sương Nhi Hỗn Độn Thể là hai điều hắn đều biết và có thể đúng bệnh hốt thuốc.
Thế nhưng hắn không nhìn thấu Cốc Tân Nguyệt.
Có điều nói đi cũng phải nói lại, con đường của Cốc Tân Nguyệt cũng không cần hắn chỉ dẫn.
Từ khi gặp lại ở đời này, thần hồn Băng Hoàng làm cho thân ảnh bên trong hồn hải khô cạn của Cốc Tân Nguyệt thức tỉnh, bản thân Cốc Tân Nguyệt liền như là một vị nguyên thần thức tỉnh, bắt đầu thể hiện ra sự mạnh mẽ của chính mình.
Hơn nữa, tốc độ của nó sẽ càng lúc càng nhanh.
Nói thật, đây cũng không phải là chuyện mà Tần Ninh muốn nhìn thấy.
Nhưng đây cũng là chuyện Tần Ninh không thể không đối mặt.
Đến lúc Cốc Tân Nguyệt thật sự thức tỉnh thì nàng sẽ còn là nàng sao?
Chính Tần Ninh cũng không dám chắc.
Hai người tới tầng thứ nhất, Thiên Thanh Viêm cùng Diệp Ngọc Phong nhìn thấy Tần Ninh cùng Cốc Tân Nguyệt xuất hiện, ánh mắt lãnh đạm.
Dù sao đều là chết, hiện tại khúm núm với Tần Ninh cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì.
"Khoảng thời gian này, chúng ta ở lại đây tu hành đi!"
Tần Ninh mở miệng nói: "Ta lần này bị thương có chút nghiêm trọng, chỉ sợ khó mà phục hồi như cũ, cần một chút thời gian".
Cốc Tân Nguyệt mỉm cười.
"Không sao, ta bảo vệ chàng".
Nghe đến lời này, Tần Ninh gật đầu.
Thiên Thanh Viêm cùng Diệp Ngọc Phong ở bên cạnh thì muốn nổi điên.
Hai người các ngươi còn là người nữa không?
Ngay trước mặt nói mình bị thương quá nặng, thế nhưng hai người bọn họ lại chạy không thoát. Kiểu như chó bị người trói lại, coi như người trói bọn họ là người sắp chết thì họ cũng chạy không thoát.
Quan trọng hơn là... Hắn lại còn rải cơm chó cơ đấy! Quá buồn nôn! Tần Ninh cùng Cốc Tân Nguyệt khoanh chân ngồi xuống, lẳng lặng tu hành.
Hỏa diễm bên trong Bách Luyện Thánh Tháp này không chỉ có thể ma luyện, mà còn có thể tu hành.
...
Mười toà đảo Thiên Ngoại lẳng lặng đứng sừng sững ở vùng biển Thiên Ngoại rộng lớn như vậy.
Võ giả các phương lần lượt rời đi.
Mà lúc này, trên bầu trời hải đảo chầm chậm xuất hiện hai thân ảnh.
Người của Thiên Đế các.
Thiên Tử Ninh, Ninh Vương! Địa Hoàn, Hoàn Vương.
Hai trong tứ đại các vệ.