"Nhị Hoàng!"
Advertisement
"Tam Hoàng!"
Advertisement
"Cắn chết bọn chúng".
Trần Nhất Mặc khịt mũi khinh thường: "Người của nhà họ Nguyên à? Bản hoàng mà không phải người dẫn lối cho nhà họ Nguyên thì nào có chuyện bị nhốt tại đây bốn trăm năm chứ? Không có cách nên chẳng ra khỏi đây được. Vừa thấy bản mặt nhà họ Nguyên các ngươi là bản hoàng tức sôi máu!"
Hắn ta vừa dứt câu thì những tiếng gió rít thình lình truyền đến từ ba hướng quanh ngọn núi.
Chỉ thấy ba con chó Đại Hoàng giống nhau y đúc bao vây chín người Nguyên Hổ từ ba hướng, dồn bọn họ vào một góc.
Đám người Nguyên Hổ nổi cơn thịnh nộ, đồng loạt bùng nổ.
Cả chín người đều là cường giả tôn giả Cực Cảnh hoặc đế giả Cực Cảnh, mỗi người đều nổi tiếng khắp Thượng Nguyên Thiên Vực, ai nghe cũng sợ.
Phải có bản lĩnh mới dám đến đây chứ?
Ầm...
Trong lúc nhất thời, ba con chó vàng xông đến.
Khí thế khủng khiếp bộc phát ra, để lộ khí tức khiến người ta hãi hùng.
Ba con chó vàng kia cao khoảng trăm trượng, chẳng khác gì con chó tầm thường ở thôn xóm, khác một chỗ là kích cỡ to hơn thôi.
Nhưng giờ đây, khi chúng nó bùng nổ sức mạnh thì tỏa ra uy thế mạnh mẽ và đáng sợ đến mức khiến cả Nguyên Hổ cầm đầu đội ngũ cũng bị đè ép dữ dội.
"Chết tiệt!"
Hắn ta gầm lên, thét: "Trần Nhất Mặc, ngươi đừng có không biết điều!"
"Láo toét!"
Trần Nhất Mặc gân cổ gào vào trời: "Đến Cửu Nguyên Đan Đế cũng không được gọi thẳng tên húy của bản hoàng, ngươi là ai mà dám gọi thẳng tên húy của ta? Tự tìm cái chết!"
"Đại Hoàng, Nhị Hoàng, Tam Hoàng, cắn chết bọn hắn!"
Ba con chó Đại Hoàng nhe răng, thế công càng ngày càng mạnh...