Mục lục
Phong Thần Châu – Vô Thượng thần đế - Tần Ninh Bản Chuẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lúc nhất thời, mấy chục người kia kêu la thảm thiết, cháy đen như vừa bị nướng chín, đồng loạt bỏ mạng.







"Nguyên thú cấp chín, công tử cẩn thận!"







Advertisement



Người đàn ông trung niên tái mặt, chắn trước người Thiên Thế Thành rồi vỗ tay một cái, ngưng tụ một tấm khiên khí Chí Tôn chặn ngọn lửa lại.







"Cấp chín? Cấp chín thì nhằm nhò gì!"







Cửu Anh hừ lạnh, bay vụt tới, thân hình khéo léo với uy thế hùng hậu tung một cú trảo xuống.



Advertisement







Người đàn ông trung niên hoảng hốt, ông ta nắm chặt tay rồi tung hai cú đấm đến.










Bành...







Trong chớp mắt, hai tay người đàn ông trung niên nổ tung, máu me be bét. Cửu Anh xông thẳng tới trước, tay kia tóm lấy Thiên Thế Thành.







"Công tử!"







"Công cái đầu ngươi!"







Cửu Anh nói xong phun một ngọn lửa tới, nhấn chìm người đàn ông trung niên.







Mọi chuyện diễn ra chỉ trong mười nhịp thở. Cửu Anh ra tay, trong chốc lát đã giết mấy chục người, đã thế còn làm thịt cường giả Chí Cao Đế Tôn nhất phẩm kia và bắt được Thiên Thế Thành nữa.







Cảnh tượng ấy khiến Cố Thanh Nhan đứng trong mười mấy người kia trố mắt nhìn.







Là cao nhân lánh đời thật à?







Nếu không phải cao nhân lánh đời thì sao có thể điều khiển được một con nguyên thú thực lực khủng khiếp thế chứ?







Lúc này, Cửu Anh vẫy cánh nhẹ nhàng đáp xuống trước mặt Tần Ninh, dưới móng vuốt của nó là Thiên Thế Thành.







"Ngươi..."







Mặt Thiên Thế Thành đầy kinh hoàng.







Tần Ninh đứng cạnh Trần Nhất Mặc, không nói gì.







Trần Nhất Mặc thì hờ hững lên tiếng: "Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, hà tất phải như vậy đâu?"







Bấy giờ, nhóm người Cố Thanh Nhan đều nhìn Trần Nhất Mặc với vẻ cung kính.







Cố Thanh Nhan đi ra, cúi người cảm ơn: "Tiểu nữ là Cố Thanh Nhan của nhà họ Cố, cảm ơn hai vị công tử đã cứu giúp!"







"Không có gì".







Tần Ninh chưa kịp nói gì thì Trần Nhất Mặc đã phất tay, đáp: "Chuyện nhỏ như con thỏ ấy mà".







Thấy hắn ta ham vui như thế, Tần Ninh cũng lười quan tâm, mặc hắn ta muốn làm gì thì làm.















Khó khăn lắm mấy năm nay Trần Nhất Mặc mới nhẹ lòng hơn, Tần Ninh cũng nuông chiều đệ tử của mình. Ai bảo hắn là sư tôn chứ?















"Có chuyện gì vậy?", Trần Nhất Mặc hỏi.































Cố Thanh Nhan lia mắt về phía Thiên Thế Thành, nói với vẻ căm hận: "Ta là người của nhà họ Cố, có hôn ước với nhà họ La, người của nhà họ Thiên muốn phá đám hôn ước giữa nhà họ Cố và nhà họ La nên xuống tay với ta ấy mà".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK