Mục lục
Phong Thần Châu – Vô Thượng thần đế - Tần Ninh Bản Chuẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nói xong, Tả Hạo lấy ra một viên nguyên thạch, đưa cho Mục Khô.







“Cút ngay!”







Advertisement



Mục Khô vừa dứt lời đã đá bay Tả Hạo.







Thân thể Tả Hạo lùi về sau, ngã ngồi trên mặt đất, miệng phun ra một ngụm máu tươi.







Tiểu Đế Tôn tầng hai và Tiểu Đế Tôn tầng năm, tất nhiên là có chênh lệch rất lớn.



Advertisement







“Ngươi là cái thá gì?










Bây giờ, lập tức cút ngay!”







Mục Khô lạnh lùng nói: “Nếu như ngươi không phải là đệ tử của Cửu Nguyên đan tông, có lẽ ta đã giết chết mấy người các ngươi rồi cướp lấy điểm tích luỹ, chứ không phải là để cho các ngươi cút”.







Bên cạnh Mục Khô, một người mở miệng nói: “Mục Khô sư huynh lương thiện, Tả Hạo, ngươi còn không cút đi?”







“Mau cút đi!”







Nghe được những lời này, Tả Hạo phun ra máu tươi, nhưng trên mặt vẫn mỉm cười như trước.







Đúng là tất cả mọi người đều là đệ tử của Cửu Nguyên đan tông, thế nhưng, tài năng không bằng người khác thì sẽ không có ai tôn trọng ngươi.







Lúc này, nếu như Tả Hạo lộ ra vẻ giận dữ, hắn ta không chút nghi ngờ việc Mục Khô sẽ trực tiếp giết chết bọn họ.







Kẻ này có cảnh giới Tiểu Đế Tôn tầng năm, lại là huynh trưởng của Mục Vinh trong Cửu Nguyên đan tông.







Mục Vinh! Hắn ta cũng không phải là đan tử của Cửu Nguyên đan tông, thế nhưng người này có cảnh giới Tiểu Đế Tôn tầng bảy, trong Cửu Nguyên đan tông, dưới ba vị đan tử, hắn ta là một thiên tài có thể nằm trong ba vị trí đầu.







Thiên phú của Mục Khô không bằng vị đệ đệ Mục Vinh này, nhưng cũng là Tiểu Đế Tôn tầng năm, hơn nữa, thiên phú của đệ đệ hắn ta rất cao, trong Cửu Nguyên đan tông, Mục Khô lại càng không coi ai ra gì, không người nào dám trêu chọc vào hắn ta.







Trong Cửu Nguyên đan tông, ngoại trừ người của ba vị đan tử, không có ai là Mục Khô không dám chọc.







“Lập tức cút ngay!”







Lúc này, lại có người quát: “Tả Hạo, Liễu Nghênh, sáu tên vô dụng các ngươi ở trong Cửu Nguyên đan tông còn chưa đủ mất mặt hay sao?







Hửm, Nhạc Nghiêm đâu?







Sẽ không phải là tên vô dụng kia chết rồi chứ?”







Nghe được những lời này, trên mặt năm người Tả Hạo, Liễu Nghênh xuất hiện vẻ giận dữ.







Nói bọn họ là kẻ vô dụng thì không sao cả.







Thế nhưng, Nhạc Nghiêm đã chết mà vẫn còn bị mắng, bọn họ không nhẫn nhịn được.















Lúc này, Mục Khô không nhịn được nở nụ cười.















“Tức giận?















Xem ra, tên vô dụng Nhạc Nghiêm kia thực sự đã chết rồi?”















Mục Khô cười lạnh nói: “Ở trong Cửu Nguyên đan tông nhiều năm như vậy, vất vả lắm mới đột phá được từ Đại Thần Tôn lên Tiểu Đế Tôn, kết quả là chết ở chỗ này?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK