Hắn vốn tưởng rằng, trong cái Thương Mang Vân Giới này, phóng tầm mắt ra cửu thiên thập địa, Thái Cổ đại địa, không ai có đủ năng lực để làm được việc ấy.
Nhưng mà cố tình lại xuất hiện một nhân vật như vậy!
Cho tới bây giờ, hắn vẫn không biết, rốt cuộc là ai!
Trong thiên hạ, chỉ có người có danh xưng Thần Đế mới có thể tạo thành uy hiếp đối với hắn.
Mà những người có danh xưng Thần Đế, hầu như đều ở bên trong Cửu Thiên Vân Minh.
Những người đó là ruột thịt của hắn, là huynh đệ, bạn bè của hắn, là tôn trưởng của hắn, là nhóm người kề vai sát cánh với phụ thân hắn năm đó.
Thậm chí còn có rất nhiều người là trưởng bối nhìn hắn từng bước lớn lên.
Đáng lẽ sẽ không có ai ra tay với hắn mới phải.
Điểm đáng ngờ duy nhất chính là đời này hắn gặp được Ma tộc.
Ma tộc trong thế giới Địa Tâm của đại lục Vạn Thiên.
Cùng với Ma tộc bây giờ trong Hạ Tam Thiên, chúng không chỉ ngầm hoạt động mà đã bắt đầu ẩn núp bên trong các thế lực của Nhân tộc, chuẩn bị làm chuyện gì đó.
Từ những Ma tộc mà Tần Ninh từng gặp, hắn dần dần có cảm giác.
Theo địa vực tăng lên, thủ đoạn của Ma tộc cũng càng cao siêu hơn.
Nếu như tới Trung Tam Thiên…Thượng Tam Thiên…Thì tình hình sẽ đến mức nào?
Tần Ninh không thể không tự hỏi bản thân.
Hạ Tam Thiên, hắn từng trải qua ba kiếp ở đó.
Trung Tam Thiên, hắn từng trải qua bốn kiếp.
Thượng Tam Thiên, hắn chỉ ở đó một kiếp.
Hắn ở trong thế giới Cửu Thiên, tổng cộng là tám kiếp.
Mà nhóm đồ nhi của hắn ở bốn kiếp trong Trung Tam Thiên, một kiếp trong Thượng Tam Thiên…Không biết bây giờ đang gặp phải những chuyện gì.
Điều quan trọng hơn chính là trong Thương Mang Vân Giới, thế giới mà chư thiên thần nhân sinh sống, tình huống ở đó bây giờ thế nào rồi?
Năm đó, chín kiếp của hắn viên mãn, khi đã sắp thành công trở về thì bị người khác mạnh mẽ cắt ngang.
Chuyện này, nghĩa phụ biết không? Sư tôn biết không? Nương biết không?
Bây giờ, Tần Ninh không thể nào đến hỏi được.
Mà hắn cần phải đi từng bước một, kiên định tiến về phía trước, trở lại thời kỳ đỉnh cao trước kia.
Nóng vội chỉ khiến cho nền móng của mình không ổn định, ngược lại còn khiến cho thiên mệnh bị hao tổn.
Đây không phải là điều mà Tần Ninh muốn thấy.
Lúc này, Phệ Thiên Giảo tiếp tục nói: “Nhìn xem, bị ta nói cho cứng họng, không trả lời được đúng không? Chắc chắn ngươi không phải là chủ nhân của ta”.
“Chủ nhân của ta rất lợi hại!”
Tần Ninh nghe được những lời này thì nhìn Phệ Thiên Giảo, lắc lắc đầu.
“Sau này ngươi sẽ biết!”, Tần Ninh cười nhạt nói: “Chờ ta tìm được Ôn Hiến Chi đã, nếu như Ôn Hiến Chi nhận ra ta thì chắc chắn không phải giả đúng không?”
Nghe xong Phệ Thiên Giảo gãi gãi đầu.
Hình như là vậy.
Nó có thể nhận nhầm, nhưng tên Ôn Hiến Chi ngu ngốc kia sẽ không thể nhận nhầm được.
Đột nhiên, Phệ Thiên Giảo lên tiếng: “Vậy cũng không được, chủ nhân ta nói, ngoại trừ ba điều ước hẹn kia, ai nói cũng không được, Ôn Hiến Chi là tên ngu ngốc, ta còn lâu mới tin hắn ta!”
Lúc này, Tần Ninh tức giận mà không có chỗ trút.