Nhìn thấy tế đàn này, vốn dĩ ông ta muốn nghiên cứu bí mật bên trong nó.
Không ngờ là tế đàn này lại bỗng nhiên chuyển động, bốn cảnh cửa bất ngờ xuất hiện.
Sau khi bốn cánh cửa xuất hiện thì bắt đầu phun sương đen, vây bọn họ ở bên trong.
Ngay sau đó, đám người này xuất hiện.
Bọn họ bị lừa.
Bước lên tế đàn này, biến thành vật tế, bị người khác lợi dụng.
“Kim Vân Binh!”
“Thiên Dục!”
“La Côn Lâm!”
Vương Khiếu Không hét lớn.
“Kim Ô lâu, Thiên Hỏa cốc, Thiên La tông, ba tông môn lớn các người, chẳng lẽ các ngươi muốn gánh chịu lửa giận của thư viện Thái Hư sao?”
“Lên kế hoạch bao vây ta, để ta trở thành vật tế, nếu như thư viện Thái Hư biết được việc này, nhất định sẽ không bỏ qua cho các ngươi”.
Hiện tại, bên dưới tế đàn, thế lực bốn phương đều đang tập trung ở đó.
Mà trong đó, nổi bật nhất chính là ba phương.
Thiên Hỏa cốc và Thiên La Tông đến từ vùng đất Nam Giang, giống như Thiên Vấn Tông, đều là thế lực bá chủ của vùng đất Nam Giang.
Kim Ô lâu và Bạch Luyện tông cũng là hai thế lực cường đại của vùng Tây Giang.
Giờ phút này, võ giả của ba thế lực lớn lại tập trung ở một chỗ, quan sát dáng vẻ thê thảm của nhóm người thư viện Thái Hư.
“Vương Khiếu Không, cũng không thể nói như vậy”.
Kim Vân Binh, lâu chủ của Kim Ô lâu, khoác trên mình một bộ áo giáp vàng, khí chất phi phàm, ông ta cười nhạt nói: “Tế đàn này là các ngươi tự mình đi lên, cũng là do các ngươi tự mình khởi động, chuyện này có liên quan gì đến chúng ta”.
“Đúng vậy, mọi chuyện đều rõ như ban ngày”.
Cốc chủ Thiên Hỏa cốc, Thiên Dục cũng nói thẳng: “Tuy rằng thư viện Thái Hư là một trong ba bá chủ của Bắc Lan, nhưng cũng không thể vô duyên vô cớ uy hiếp chúng ta”.
“Đúng vậy!”
“Thư viện Thái Hư cũng đâu thể ép chúng ta liều mạng cứu các ngươi?”
Bốn phía, từng âm thanh sôi nổi vang lên.
Vương Khiếu Không thở hắt ra một hơi.
Ông ta hiểu được, những người này dám thiết kế bẫy để hại bọn họ thì cũng đã hạ quyết tâm không để tin tức bị lộ ra ngoài.
Có lẽ thư viện Thái Hư sẽ không biết được chuyện này.
Hôm nay, là ông ta bất cẩn.
Những năm gần đây, thư viện Thái Hư, Vô Cấu Kiếm Phái và thế gia Bách Lý được coi là ba bá chủ của Bắc Lan.
Cũng chính vì điểm đó mà lần này dẫn đội đi rèn luyện, cả Tứ Giang không ai dám đùa giỡn dưới mí mắt của bọn họ.
Nhưng thật không ngờ là, bọn họ cũng có ngày lật thuyền trong mương!
Người của thư viện Thái Hư vừa bước vào trong tế đàn, từ trường Vạn Ác mở ra, những người này lập tức xuất hiện.
Làm sao có chuyện trùng hợp như vậy được?