Thiên chi kiêu tử đến từ Nhật Nguyệt Thiên.
Linh cảnh Hóa Âm đỉnh phong, mở tám đường Âm Khư!
Nhật Nguyệt Hành nhìn Tần Ninh, ánh mắt tràn ngập chiến ý.
Tần Ninh lại là buồn bực nói: "Ngươi làm gì đây?"
"Giết ngươi!"
Nhật Nguyệt Hành lạnh nhạt nói: "Mười một đường Âm Khư rốt cuộc sẽ mạnh mẽ đến mức nào, ta thật sự rất tò mò".
"Tuy nói ta là linh cảnh Hóa Âm đỉnh phong còn ngươi là linh cảnh Hóa Âm hậu kỳ, nhưng ngươi có mười một đường Âm Khư còn ta chỉ có tám, đối phó ngươi cũng không tính là ức hiếp ngươi".
Nghe đến lời này, Tần Ninh lại mang ánh mắt quái dị.
Cái tên này bị sao thế?
Hắn không có ý định giao đấu với linh cảnh Hóa Âm.
Tần Ninh lắc đầu.
"Xem thường ta?"
Nhật Nguyệt Hành ánh mắt sững sờ, cầm kiếm đánh tới.
Tần Ninh giờ phút này đứng yên bất động.
Đứng tại chỗ cũ, hai tay nhẹ nhàng huy động.
Từng đường linh văn ngưng tụ trước người.
"Huyền Vũ Linh Văn Thuẫn!"
Tiếng quát khẽ vang lên.
Tần Ninh thi triển ra một môn pháp quyết cấp cao mà dạo này hắn đang tu hành - Huyền Vũ Thuẫn Pháp.
Huyền Vũ Linh Văn Thuẫn, quyết thứ nhất của Huyền Vũ Thuẫn Pháp.
Lấy linh khí tổ hợp thành đường vân, linh văn lưu động ngưng tụ làm khiên, tụ tập thành sự phòng ngự mạnh mẽ.
Huyền Vũ Linh Văn Thuẫn.
Xuất hiện trước mặt Tần Ninh trong nháy mắt.
Rộng mười trượng, cao một mét.
Mỏng như cánh ve nhưng lại khiến người ta cảm thấy có một luồng linh khí kinh khủng lưu chuyển trong đó lưu chuyển.
Huyền Vũ Linh Văn Thuẫn chính là như thế.
Càng yếu kém thì phòng ngự càng mạnh.
Mỏng như tờ giấy mới là uy lực thượng thừa nhất.
Linh khí bị nghiền ép đến mức kín kẽ nhất mới có thể chống cự công kích mạnh nhất.
Nhìn thấy tổ hợp linh khí mỏng như cánh ve kia, sắc mặt Nhật Nguyệt Hành phát lạnh.
Tần Ninh căn bản không coi hắn ta ra gì.
Hắn ta cũng là thiên kiêu một đời.
Sao Tần Ninh lại khinh bỉ hắn ta như thế?
"Chém!"
Nhật Nguyệt Hành giờ phút này sải bước ra, khí tức toàn thân ngưng tụ.