“Đã cam kết với người ta, phải làm đến cùng mới được!”
Tần Ninh lại nhìn về phía Huyết Ninh Nhi, nghiêm túc nói: “Ta hỏi ngươi, ngươi bắt đồ nhi của ta, để cầu cho một vị cường giả Địa Thánh, người đó có biết không?”
Huyết Ninh Nhi nói: “Đương nhiên là biết, võ giả Tinh Mệnh, chính là Long đại nhân chỉ rõ rằng mình muốn. Đồ đệ của ngươi đã nằm trong danh sách rồi, cho dù hôm nay ngươi có thể chạy, Long đại nhân cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi!”
“Chạy?”
Tần Ninh cười nói: “Vì sao ta phải chạy?”
Đúng vậy, vì sao hắn phải chạy?
Tần Ninh nhìn hai người kia, cười nhạt.
“Cho ta thăng cảnh giới trước đi!”
Dứt lời, khí thế trong cơ thể Tần Ninh biến đổi.
Hồn hải bốn trăm ngàn thước lột vỏ trở thành năm trăm ngàn thước.
Cảnh giới Hư Thánh tầng năm! Ngay lúc này, khí thế toàn thân của hắn dần dần bay lên rồi ngưng tụ lại.
Song hồn Long Phượng trấn giữ hai bên hồn hải, hồn rồng và hồn phượng che phủ năm trăm ngàn trước cảnh linh thức hải còn lại.
Nhìn Tần Ninh lúc này không khác gì Hư Thánh tầng mười.
“Lại thử một quyền của ta!”
Kim Long quyền trực tiếp được đánh ra.
Chấn Tường Sinh hừ lạnh, bước ra một bước, đánh một quyền về phía Tần Ninh.
Ùm… Hai quyền đụng nhau, tiếng nổ tung vang lên.
Chấn Tường Sinh lùi lại, sắc mặt tái nhợt, cả người lảo đảo.
Thấy vậy, Huyết Ninh Nhi ngây người trong chốc lát.
Chuyện gì thế? Chấn Tường Sinh đang ở cảnh giới Thánh Nhân đó.
Tần Ninh xoa nắm tay.
“Cảnh giới Thánh Nhân nhất hồn, đúng là khó đối phó!”
“Nhưng mà, đánh một quyền không chết, đánh nhiều quyền, rồi cũng đánh chết được thôi!”
Chấn Tường Sinh tái xanh mặt.
Bị Tần Ninh khinh thường như vậy, trong lòng hắn ta vô cùng tức giận.
“Chấn Không quyết, Phá Không quyền!”
Chấn Tường Sinh bước ra một bước, một quyền như đánh rách không khí, nổ tung.
Có tiếng “ầm” vang lên.
Tần Ninh bùng nổ quyền phong.
“Kim Long quyền!”
Một quyền, kim quang loé sáng, trong kim mang ấy như có ánh sáng vàng ngưng tụ, hoá thành từng chùm sáng lộng lẫy.
Oành! Tiếng nổ trầm thấp vang lên.
Kim long trực tiếp đánh nhát không quyền kia, lao thẳng tới chỗ Chấn Tường Sinh.
Phụt, máu tươi phun ra, sắc mặt Chấn Tường Sinh trở nên tái nhợt.
“Thánh Long quyền!”
Tần Ninh trực tiếp ép sát tới, quyền phong nháy mắt đã tới trước mặt Chấn Tường Sinh.
Oành! Cơ thể Chấn Tường Sinh cong như con tôm.
Quyền kia mạnh mẽ đánh vào bụng.
Sắc mặt Chấn Tường Sinh trắng như từ giấy.
“Thánh Nhân thì thế nào?”
Tần Ninh ghé vào tai hắn từ từ nói: “Thánh Nhân, năm đó chết trong tay ta, không thể nào tính toán được…”, sắc mặt Chấn Tường Sinh càng thêm tái nhợt.
Bát Long Thánh Quyền! Vốn đã là quyền pháp hết sức bá đạo, Tần Ninh lại lựa chọn ra từ trăm ngàn loại thánh quyền đồng phẩm, há có thể yếu sao?
Mặc dù hắn chỉ ở cảnh giới Hư Thánh tầng năm.
Nhưng song hồn Long Phượng bộc phát ra, có thể bao trùm một nửa biển linh thức còn lại chưa chuyển đổi.
Chỉ một hồn lực, hắn không hề kém hơn Hư Thánh tầng mười.
Chấn Tường Sinh rất không cam lòng.
“Tự tìm cái chết, ta tác thành cho ngươi!”
Sức mạnh bên trong quyền của Tần Ninh lần nữa bùng nổ.
Ầm, bụng của Chấn Tường Sinh nổ tung, máu tươi chảy ra, đồng tử dần tan rã, ngã nhào xuống đất.
“Tường Sinh!”