Tần Ninh thì thầm: "Cả hai chúng nó đều nói sẽ đến Thánh Vương trong vòng mười năm, ta cũng không thể để cho chúng nuốt lời được!"
Cửu Anh nghe vậy thì chui ra từ trong ống tay áo của Tần Ninh, gật đầu nói: "Vâng!"
Nói xong, Cửu Anh cầm đồ vật, hóa thành một luồng sáng bay đi.
Nó đã nuốt một quả thánh trứng của thánh thú cấp chín, hiện tại coi như nằm ngủ cũng có tịnh tiến.
Giờ nó đang có thực lực của Thiên Thánh bát phẩm.
Đến Thánh Vương cũng không lâu nữa!
Đây chính là điểm mạnh của hung thú.
Nó không có hiệu quả thăng cấp từ huyết mạch, nhưng cũng sẽ không phải chịu hạn chế từ huyết mạch, khiến cho việc trưởng thành bị kéo xuống!
Cho nên từ xưa đến nay, giới hạn tối đa của hung thú luôn rất cao, và giới hạn tối thiểu của chúng cũng cực thấp!
Bảy viên Tịnh Ma Châu đan do Tiểu Thánh Vương Ma tộc ngưng tụ ra đã phân ba viên cho U Hồn Thiên, Lý Tín, Sở Hà.
Bốn viên này đưa cho Thạch Cảm Đương và Dương Thanh Vân là quá hợp lý.
Mà số còn lại...
Tần Ninh lúc này lên tiếng: "Viên Viên, Sương Nhi".
Diệp Viên Viên mặc một bộ váy đỏ nhìn như hồng băng liên trên đỉnh tuyết sơn, yêu diễm mà lạnh giá.
Còn Vân Sương Nhi thì lại cực kỳ thanh thuần động lòng người trong bộ váy xanh.
Thấy hai giai nhân đi vào, Tần Ninh cũng cảm thấy thoải mái hơn.
"Viên này là Tịnh Ma Châu đan do Ma tộc cảnh giới Đại Thánh Vương ngưng tụ, Viên Viên, nàng hấp thụ đi!"
"Viên này thì là Tịnh Ma Châu đan do Thánh Vương tam hiền ngưng tụ, Sương Nhi, nàng cầm lấy!"
Tần Ninh nói thẳng: "Hỗn Độn thể của nàng có năng lực hấp thụ mạnh hơn, cho nên nàng thích hợp hơn!"
"Còn hai viên Tịnh Ma Châu đan do Thánh Vương tam hiền ngưng tụ và hai viên Tịnh Ma Châu đan do Thánh Hoàng ngưng tụ này sẽ tạm thời ở chỗ ta".
Hai người nghe vậy thì đều gật đầu.
Thực ra, những năm trở lại đây.
Nhóm Dương Thanh Vân, Thạch Cảm Đương, Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi đều hiểu rõ bản thân sau khi ở bên cạnh Tần Ninh đều có sự tiến bộ vượt bậc.
So với đám thiên kiêu kia thì mạnh hơn gấp nhiều lần.
Chỉ là thấy Tần Ninh có vẻ chậm, nhưng thực ra hắn là nhanh nhất.
Ví dụ như lần này Tần Ninh đi thẳng từ Thiên Thánh nhị phẩm tới Thiên Thánh thất phẩm, quả thực là yêu nghiệt.
"Công tử không hấp thụ sao?"
Diệp Viên Viên tò mò hỏi.
Tần Ninh nhìn Diệp Viên Viên, lại nói: "Ta đã nói bao nhiêu lần rồi, nàng gọi ta là Tần Ninh thôi, nếu nàng thích thì có thể gọi ta là Ninh ca ca, ta cũng thích nghe!"
Diệp Viên Viên lườm Tần Ninh một cái rồi mới nói: "Tần Ninh!"
"Tạm thời ta chưa cần, lần này đạt đến Thiên Thánh thất phẩm cũng là nhờ có mạch Thánh Long, ta cần đánh vững căn cơ đã".
"Hơn nữa cho dù chỉ là Thiên Thánh thất phẩm nhưng ta nghĩ Hạ Tam Thiên này cũng không có ai là đối thủ của ta được".
"Còn các nàng... càng phải cố gắng nhiều hơn!"
Tần Ninh mỉm cười.
Nhớ năm xưa hắn thu mấy đồ đệ là để sau này quay về, muốn dựa vào các đồ đệ mình dạy dỗ ra để còn ra oai!
Giờ thì ngược lại, chẳng có đứa nào làm hắn nở mày nở mặt.
"Bên Cửu U đài về cơ bản đã không còn bóng dáng Ma tộc nữa, U Hồn Thiên cần quản lý thật tốt, chắc cũng khá bận".
Tần Ninh nói tiếp: "Viên Viên, nàng được bọn họ chăm sóc bấy lâu nay, chúng ta tạm thời ở lại Cửu U đài mấy ngày, phòng ngừa đám Ma tộc dám mò về".
"Vâng!"