Xuất hiện phiền phức?
Cốc Tân Nguyệt tọa trấn ở U Minh tông.
Cốc Tân Nguyệt chính là linh cảnh Niết Bàn, đối phó với cấp bậc hơn cả Ma Đế cũng không sợ.
“Có chuyện gì?”
Tần Ninh mở miệng nói.
“U Minh tông bên đó đều là các cường giả trên đại lục, khi thấy trận thế quá lớn, một số người bắt đầu sinh lòng rút lui”.
“Có người nói tử thương thảm trọng, hơn nữa một mình Cốc Tân Nguyệt chống lại mười Đại Ma Đế...”
Tần Ninh nhướng mày.
“Phong ấn nơi đây, gấp rút tiếp viện thông đạo đài ngục U Minh”.
“Vâng!”
Nhìn thông đạo, các luồng huyền vân liên tiếp được thả ra, Tần Ninh bắt đầu tăng tốc...
...
“Chuẩn bị xuất phát!”
Nhìn thông đạo đã có trận pháp kín kẽ không gì phá nổi, Tần Ninh trực tiếp hạ lệnh.
“Để lại một ngàn người trông coi nơi đây, phòng ngừa có chuyện ngoài ý muốn. Những người còn lại theo ta đi U Minh tông”.
“Vâng!”
Tức thì, tất cả mọi người đều đi theo Tần Ninh.
Ngũ đại thông đạo trong Cửu U đại lục đã mở ra hoàn toàn.
Từng bóng người tới tới lui lui.
Tần Ninh dẫn dắt đệ tử Thanh Vân tông đi về phương Bắc.
“Thạch Cảm Đương, Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi, các ngươi theo ta đi trước, người khác thì nhanh chóng xuất phát”.
Tần Ninh nói xong thì vẫy tay một cái.
Dưới chân, băng long xuất hiện, tốc độ lập tức tăng lên không chỉ gấp mấy lần.
“Sớm biết vậy thì ta nên đi đến U Minh tông từ trước...”
Tần Ninh lẩm bẩm nói.
Cốc Tân Nguyệt thống lĩnh một đội là võ giả của các thế lực trong đại lục.
Khó tránh khỏi không đồng lòng.
Tần Ninh cứ nghĩ Cốc Tân Nguyệt có thể chấn nhiếp những người này.
Chỉ là lần này, Ma tộc lại trở nên mạnh hơn gấp nhiều lần.
Hắn cũng không nghĩ đến sẽ có kết quả này.
“Chỉ hy vọng Nguyệt Nhi có thể gồng gánh được...”
Thạch Cảm Đương lúc này cũng không nói đùa nữa.
Chớ tưởng bọn họ bên này bảo vệ thông đạo thoạt nhìn rất đơn giản.
Đó là bởi vì sư tôn một hơi tàn sát mười mấy Ma Đế linh cảnh Niết Bàn.
Bốn nơi kia chắc chắn còn gian nan hơn.
Diệp Viên Viên cùng Vân Sương Nhi lúc này vẫn chưa nhiều lời.