Kỷ Phác khua tay nói: "Lập tức phái đệ tử trong tông đi dò la vị trí của Tần Ninh, không chỉ tìm trong vùng đất Vạn Thánh mà còn đi cả đất Vạn Nguyên, đất Cự Ma để tìm. Nếu tìm được, một món Thánh khí tam phẩm, Thánh đan tam phẩm và Thánh quyết tam phẩm sẽ là của người đó!"
"Vâng!"
Lập tức, Ma Quang tông liền trở nên náo nhiệt...
Tại đại lục Vạn Thiên, khi mười hai người Tần Ninh biến mất, mối lo về Ma tộc được giải quyết, vô số sinh linh ở toàn bộ đại lục Vạn Thiên cũng được an ổi.
Thế lực cao cấp cũng được một lần thay máu.
Lục đại bá chủ trước kia đã hoàn toàn không còn.
Dưới mắt, chỉ có ngũ phương.
Thanh Ninh các! Thính Tuyết sơn trang! Huyền Thiên cung! Thiên Ngoại Tiên! Vạn Thiên các! Vạn Thiên các vì có Vạn Nhất Thiên thành tựu Thiên Vương nên địa vị đã thay đổi.
Về phần Thái Cực đạo quán thì đã trở thành lịch sử.
Không chỉ có vậy.
Có một thế lực đang dần được mọi người coi trọng.
Tần gia! Thái Hư tông! Bắc Lan! Lần này, Tần gia không có sự tồn tại của siêu cường giả, tu vi cao nhất là Tần Sơn cùng Tần Hải còn chưa đạt Thiên Nhân.
Thế nhưng Tần gia Thái Hư tông lại được vô số người ghi nhớ.
Không thể chọc vào! Thật sự không thể chọc vào.
Tần Kinh Mặc bỏ mình, Tần Ninh có thể phát điên, xuyên phá Cửu Thiên, tàn sát Thánh Nhân.
Chọc đến người nhà Tần Ninh, chỉ sợ Tần Ninh sẽ từ Cửu Thiên giết xuống, trực tiếp hủy diệt đại lục Vạn Thiên.
Tần gia hiện nay như là một quả trứng gà tồn tại giữa rất nhiều tảng đá, thế nhưng bất luận là tảng đá nào cũng không dám đụng vào quả trứng gà này.
Đụng vào sẽ chết, chết rất nhiều người! Tần Sơn và Tần Hải đều có nhà, Tần Thương Sinh cũng được an ổn. Tất cả chuyện này đối với Tần Ninh cũng là vô cùng tốt.
Nếu đại ca và nhị ca đến cảnh giới cao hơn thì sẽ phải đối mặt với khiêu chiến càng lớn.
Đây cũng không phải là điều mà Tần Ninh muốn thấy.
Đại lục Vạn Thiên, thế sự biến hóa vẫn y như thường lệ.
Nhưng trong tiến trình này, cái tên Tần Ninh lại được khắc sâu vào.
...
Trong thế giới Cửu Thiên! Một thành trì phồn hoa.
Tòa thành trì này nhìn từ bên ngoài có thể dung nạp trăm vạn người.
Mà trong thành trì, từng tòa kiến trúc cũng cực kì cao quý xa hoa, kiến trúc vật liệu càng là thứ mà đại lục Vạn Thiên chưa bao giờ có.
Nhưng tòa thành trì kiểu này ở trong mắt võ giả tại thế giới Cửu Thiên lại rất bình thường.
Thành này tên là thành Thanh Ma! Giờ này khắc này, cách thành Thanh Ma khoảng năm mươi dặm, ở cạnh một đầu đường lớn có một đầu đường rẽ, đi thẳng vào sẽ thấy một tòa miếu đổ nát. Bên trong miếu có mấy người đang ở cùng một chỗ.
Trong miếu có ba người ngồi chung quanh.
Mà ở phía sau miếu hoang, dưới pho tượng kia là một người quần áo rách nát nằm trên mặt đất, sắc mặt trắng nhợt, hai mắt nhắm chặt, hô hấp yếu ớt.
"Đây là chuyện gì chứ!"
Một người trong đó mở miệng nói: "Vô Tận lão đầu, con rể ngươi vẫn chưa trở lại, ngươi không lo lắng sao?"
"Ta lo lắng? Ta lo lắng thì làm được gì!"
Ông già tóc trắng xoá ngồi đối diện mắng: "Lão phu có lo lắng thì cũng làm gì có cách nào!"
"Hai ngươi chớ làm ồn!"
Đối diện hai người là một ông gia, nhịn không được nói: "Làm ầm lên thì có tác dụng gì? Chờ tên nhóc Dương Thanh Vân kia trở về lại tính tiếp!"
Ba người ngồi ở đây chính là Tuyết Thiên Vương Tuyết Ưng, Trấn Thiên Vương Tiên Vô Tận, cùng Huyền Thiên Vương Huyền Chấn.
Mà người nằm trên mặt đất nơi miếu hoang kia không phải Tần Ninh thì còn ai vào đây! Mười hai người lạc nhau trong thông đạo đổ sụp.
Nhưng cũng may, ba lão già bọn họ cùng Dương Thanh Vân và Tần Ninh ở chung một chỗ.
Chỉ là, rất không may.
Tần Ninh là người duy nhất hiểu rõ thế giới Cửu Thiên thì lại hôn mê! Hoàn toàn hôn mê.
Bọn họ đã thử đủ cách mà đều không làm được.
Nơi này là thế giới Cửu Thiên, thế giới Thánh Nhân, tồn tại các võ giả có đẳng cấp cao hơn.
Thế nhưng bọn họ lại không biết gì hết.
Trước mắt, điều duy nhất biết rõ.
Nơi này rất nguy hiểm! Thật sự rất nguy hiểm.
Trên đường đi, Dương Thanh Vân mang theo ba người bọn họ, lôi kéo Tần Ninh đang hôn mê đến chỗ này đặt chân. Rồi tổng cộng gặp bốn lần cướp bóc ở trong cái miếu đổ này! Không sai, bốn lần! Quả thực là khủng bố.