Mục lục
Phong Thần Châu – Vô Thượng thần đế - Tần Ninh Bản Chuẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phủi hai tay, Tần Ninh nhìn về phía trước.

“Người tiếp theo là ai nào?”

Lời này vừa được nói ra, trong lòng đám đệ tử Thanh Vân tông lập tức kích động, nếu bây giờ không phải là thời khắc sinh tồn của Thanh Vân tông thì bọn họ thật sự muốn hét lớn thành tiếng.

Một câu này của Tần Ninh quả thật quá ngầu, quá bá đạo!

Kiếm Tiểu Minh lúc này không nhịn được nói: “Huynh ấy ngầu thế!”

Nhìn thấy hành động của Kiếm Tiểu Minh, Thẩm Văn Hiên và Thiên Linh Lung đứng ở bên cạnh không nhịn được dở khóc dở cười.

Kiếm Tiểu Minh vẫn luôn coi Tần Ninh là đại ca, là thần tượng, mục tiêu theo đuổi, khó tránh khỏi việc kích động như thế.

Nhưng câu nói của Kiếm Tiểu Minh quả thật rất đúng.

Cho dù như thế nào, Tần Ninh vẫn tiến thẳng không lùi, không hề sợ hãi.

Ba năm qua, Tần Ninh dường như không còn sa sút tinh thần nữa, Tần Ninh, Tần tông chủ đã trở về rồi!

“Tiểu tử ngông cuồng!”

Bỗng lúc này, một tiếng quát vang lên, tông chủ Vạn Kiếm tông Vạn Kiếm Nhất sải bước đi ra, nhìn Tần Ninh, đáy mắt lấp loé sát ý lạnh lẽo.

Tam đại tông môn Khai Sơn môn, Cực Lạc Các, Vạn Kiếm tông cũng là ba tông môn thuộc hạ đỉnh cấp dưới trướng của Thánh Vương Phủ.

Mà nội tình của Vạn Kiếm tông của ông ta mạnh hơn so với Cực Lạc Các và Khai Sơn môn.

Bản thân ông ta cũng là một cường giả vô địch cảnh giới Hoá Thần nhất chuyển.

Cảnh giới Hoá Thần chính là sự tồn tại cao nhất ở trên Cửu U đại lục.

Mà ông ta chính là một trong số đó.

Bây giờ, nhìn thấy Tần Ninh dùng hai chiêu giết chết Bá Đông Phong, lại còn khoác loác không biết ngượng, khiêu khích tất cả mọi người trong nhóm của ông ta.

Thánh hộ Thần Bắc vẫn luôn quan sát Thiên Đạo Nhất, nếu đã như vậy thì ông ta đành phải đích thân ra tay giết chết Tần Ninh rồi.

“Ta ngông cuồng thì ông có thể làm gì được ta?”, Tần Ninh khinh miệt nói: “Không có bản lĩnh giết ta thì bớt nói nhảm lại, không biết trời cao đất rộng thì cũng đừng nói nhảm, nói nhảm đến cuối cùng, khiến bản thân chết một cách nhảm nhí, có hối cũng không kịp đâu!”

“Ta cứ nói nhảm đấy, ngươi làm gì được ta?”

“Ha ha...”

Vạn Kiếm Nhất vừa nói xong, xung quanh bỗng vang lên một tràng cười ha ha.

Vạn Kiếm Nhất đột nhiên ý thức được bản thân đã nói sai, sắc mặt lập tức trở nên khó coi.

“Tiểu tử thối, ta làm thịt ngươi!”

Trong chốc lát, Vạn Kiếm Nhất sải bước đi ra, không khí xung quanh cơ thể cũng tự động xoay tròn theo khí tức của ông ta.

Cảnh giới hoá thần có chín chuyển, nhất chuyển là tầng thứ nhất.

Đến cảnh giới Hoá Thần, linh khí ngang tàng, có thể nói là phất tay một cái cũng hoà hợp được linh khí đất trời.

Cảnh giới Hoá Thần, một sự thay đổi khí tức cũng có thể uy hiếp được đối thủ.

Vạn Kiếm Nhất vung tay ra, một thanh trường kiếm xuất hiện ở trong lòng bàn tay.

“Linh kiếm Quy Nguyên!”

Có người nhận ra thanh trường kiếm trong tay Vạn Kiếm Nhất, thấp giọng nói: “Thanh kiếm này chính là linh khí bát phẩm hàng đầu, nghe nói trước đây Vạn Kiếm Nhất dùng thanh kiếm này chém chết hết mười bảy kẻ thù cảnh giới Thông Thiên, cuối cùng lĩnh ngộ đại đạo, đạt đến cảnh giới Hoá Thần!”

“Không chỉ có thế thôi đâu!”, cũng có người thấp giọng nói: “Bởi vì Vạn Kiếm Nhất thông linh với kiếm, đạt đến cảnh giới Hoá Thần, linh kiếm Quy Nguyên cũng tấn thăng thành linh kiếm cửu phẩm, có thể nói là kỳ tích trời đất!”

“Nghe nói sau khi Vạn Kiếm Nhất đạt đến cảnh giới Hoá Thần đã lĩnh ngộ được kiếm ý, uy năng của kiếm thuật, những cường giả vô địch cảnh giới Hoá Thần nhị chuyển cũng không muốn chọc vào ông ta đâu”.

Lúc này, xung quanh có vẻ hơi xao động.

Vạn Kiếm Nhất khác Bá Đông Phong.

Cảnh giới Thông Thiên có thể nói là đỉnh cảo của võ giả, thế nhưng cảnh giới Hoá Thần lại gần sát thần, linh khí mạnh mẽ bá đạo, linh quyết uy lực hùng mạnh.

Một cái phất tay trời đất hoà hợp, đây chính là cảnh giới Hoá Thần.

Vạn Kiếm Nhất bây giờ khiến cho người khác có cảm giác này.

Từng bước đi ra, hoà hợp đất trời, linh khí xung quanh dường như đều phủ phục dưới chân của ông ta.

“Kể từ khi ta tấn thăng đến cảnh giới Hoá Thần, linh kiếm Quy Nguyên và ta chỉ chiến đấu với cảnh giới Hoá Thần, hôm nay phá lệ vì ngươi xuất kiếm một lần, ngươi chết cũng đáng giá!”

“Chỉ dựa vào ngươi mà cũng muốn ta chết?”

Tần Ninh cười nhạo nói: “Ngươi cũng không soi mặt vào bãi nước tiểu xem bộ dáng chó chết của ngươi như nào, nếu như ngươi có thể giết ta thì ta cũng không cần ngươi phải ra tay, ta tự sát cho xong!”

Nghe đến đây, Vạn Kiếm Nhất nắm chặt linh kiếm trong tay, sát khí không ức chế được khuếch tán ra ngoài.

Tần Ninh quá độc miệng!

Rầm...

Một cơn lốc rơi xuống, một tiếng rầm vang lên, Vạn Nhất Kiếm di chuyển.

Tốc độ nhanh đến cực hạn, thậm chí còn để lại dư ảnh tại chỗ.

Bỗng chốc, một bóng kiếm đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Tần Ninh.

Trường kiếm giết ra, kiếm quang lấp loé, kiếm khí dài mấy trăm mét kết hợp cùng linh khí, ngưng tụ thành một kiếm mang bổ thẳng về phía Tần Ninh.

“Tông chủ cẩn thận!”

Lúc bấy giờ, sắc mặt của các vị trưởng lão Thanh Vân tông đều trắng bệch.

Vạn Kiếm Nhất vừa ra tay đã ra sát chiêu, quả thật quá khủng khiếp.

Cảnh giới Hoá Thần nhất chuyển đối phó với cảnh giới Thông Thiên 1 bước lại thận trọng như thế.

“Kiếm ý?”

Lúc này khoé miệng của Tần Ninh khẽ nhếch, kiếm mang bỗng gia tốc, vọt thẳng xuống.

Một trận cuồng phong nổi lên thổi bay mái tóc bạc phơ của Tần Ninh.

“Ngọc Lôi Thể tầng thứ 6, Bá Lôi Thể, mở!”

Bỗng chốc, một cơn lốc xoáy ngưng tụ trên bề ngoài cơ thể của Tần Ninh, toàn thân từ trên xuống dưới không có thay đổi rõ ràng, thế nhưng nếu nhìn kĩ thì có thể phát hiện ra mặt ngoài thân thể dường như xuất hiện một tầng ánh sáng nhàn nhạt bao phủ khắp cơ thể của hắn.

Tầng ánh sáng nhàn nhạt ấy hiện ra màu xám đen, tia sáng di chuyển khiến cơ thể của Tần Ninh nhìn từ xa trông rất huyền ảo kỳ diệu.

Keng...

Kiếm mang rơi xuống.

Trực tiếp bổ vào Tần Ninh không một chút nghiêng lệch!

Tất cả mọi người lúc này đều ngừng thở, nhìn kiếm mang thần kinh căng thẳng.

Đỡ được rồi!

Phút chốc, ánh mắt của tất cả mọi người tập trung đổ dồn về phía kiếm mang.

Thân hình cao lớn của Tần Ninh giờ khắc này ở dưới kiếm mang mấy trăm trượng lại trông nhỏ bé vô cùng.

Nhưng chính con người tưởng chừng nhỏ bé ấy hai tay chắp trước ngực, trực tiếp đón lấy kiếm mang kia khiến kiếm mang không thể tiến thêm được nữa.

Tất cả mọi người từ trên xuống dưới trong Thanh Vân tông, lòng bàn tay đều ướt đẫm mồ hôi.

Đây không phải chỉ đơn giản là dùng tay không đỡ đao kiếm!

Mà đây là cảnh giới Thông Thiên 1 bước đỡ một chiêu chết người của cảnh giới Hoá Thần nhất chuyển!

Tần Ninh đúng là biết cách trêu đùa tâm tình!

Thế nhưng là đang trêu đùa tâm tình của bọn họ!

Cho đến bây giờ, những đệ tử, trưởng lão mới hổn hển hít thở từng ngụm, chỉ cảm thấy bản thân như vừa mới dạo quanh địa ngục một vòng.

“Hả?”

Vạn Kiếm Nhất lúc này cũng tràn ngập kinh hãi.

Tần Ninh vậy mà chỉ dùng hai tay đã tiếp được công kích kiếm thuật của ông ta.

Chỉ là một tên cảnh giới Thông Thiên 1 bước sao có thể làm được chuyện này?

“Chẳng qua cũng chỉ có thế...”

Lúc này, bàn tay của Tần Ninh bắt lấy lưỡi kiếm của kiếm mang, nói tiếp: “Không biết liệu ngươi có thể đỡ được một đòn tấn công kiếm thuật của mình không?”

Xát...

Chợt, hắn hất hai tay lên, kiếm mang lúc này đột nhiên đổi hướng bay về phía Vạn Kiếm Nhất.

Tốc độ còn nhanh hơn cả lúc nãy.

“Chết tiệt!”

Vạn Kiếm Nhất lật tay một cái, Linh kiếm Quy Nguyên trực tiếp xuất ra một kiếm mang mới.

Ầm...

Tiếng nổ vang lên, phía trên không trung đại điện Thanh Vân dường như có một vầng trăng sáng mọc lên sau đó nổ tung, ánh sáng bắn tung toé, kiếm khí khuếch tán, khuấy động núi non xung quanh cũng rung chuyển.

Đây mới thật sụ là trận chiến với người trời!

Cảm xúc của các đệ tử lúc này cũng vỡ oà!

Tần Ninh là cảnh giới Thông Thiên 1 bước, thân là tông chủ Thanh Vân tông lại đối kháng được với tông chủ Vạn Kiếm tông cảnh giới Hoá Thần nhất chuyển!

Chuyện này mà truyền ra ngoài nhất định sẽ khiến toàn bộ Cửu U đại lục phải xôn xao.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK