Mục lục
Phong Thần Châu – Vô Thượng thần đế - Tần Ninh Bản Chuẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Những nơi này thì sao?





Hay là người phụ nữ kia đã sớm đưa Dương Thanh Vân rời khỏi đây rồi.





Nghĩ đến đây, Tần Ninh lại xoa huyệt ấn đường.





Lúc này, Ly Tâm Lăng đã tới.





“Hai người các ngươi luyện võ đi, ta đi trước!”





“Được!”





Hai người nhìn theo bóng dáng Tần Ninh dần khuất xa.





Nguyên Thanh Hạm cảm thấy khó hiểu, nàng ta hỏi: “Ly Tâm Lăng, Dương Thanh Vân là đồ đệ của Tần Ninh hả? Coi bộ Tần Ninh rất quan tâm đến hắn ta!”





Ly Tâm Lăng nhịn không được cười nói: “Tần công tử thật sự rất quan tâm đến người đệ tử này, nghe nói hắn đã tìm kiếm được manh mối ở trong thành Thanh Ma, nghe đâu là bị đưa tới thành Vạn Ma, cho nên hắn mới tới thành Vạn Ma”.





“Có thể làm cho Tần công tử đi tìm đầy lo lắng như vậy, hắn ta nhất định rất quan trọng với Tần công tử”.





Nguyên Thanh Hạm thấy buồn bực trong lòng, nàng ta nói: “Quan trọng như thế nào vậy?”





Ly Tâm Lăng gãi gãi đầu, cậu ta đáp: “Ta cũng không biết nói sao cho rõ nữa, hắn vừa có thiên phú tu hành tốt, vừa làm việc tốt, nhưng mà lại có chút lười biếng, kiểu dạng tùy tâm trạng, không so đo hơn thua, làm việc gì cũng dựa vào tâm trạng của mình nhưng riêng việc tìm Dương Thanh Vân, hắn vẫn luôn để ở trong lòng”.





Nguyên Thanh Hạm gật đầu, nàng ta không nói gì nữa.





Nhưng mà trong lòng nàng ta lại cảm thấy Tần Ninh thật thần bí, thật đặc biệt!











Hai người bọn họ luyện tập ở trong thánh trận bên trong vườn hoa.





Đã nhiều ngày trôi qua, Nguyên Thanh Hạm cảm nhận được rằng bản thân đã hiểu rõ về cảnh giới Thánh Nhân rồi.





Ly Tâm Lăng cũng dần dần khống chế được việc thu hồi và phóng thích hồn lực của mình.





Hai người đều nhận được nhiều lợi ích riêng nên không có ai buông tay từ bỏ cả.





Lúc này, Tần Ninh đã rời khỏi đình viện, ra khỏi Ly Tâm phủ, nhàn nhã đi dạo ở trong thành Nguyên gia.





Kẻ qua người lại, trông vô cùng náo nhiệt.





Nhưng Tần Ninh cũng không có tâm tình mà quan sát sự náo nhiệt này.





Tần Ninh dạo chơi từ sòng bạc đến những nơi phong hoa tuyết nguyệt, rồi tới quán rượu, trạm dừng chân.





Trong lúc đang đi dạo, bỗng có một bóng người xuất hiện ở bên cạnh Tần Ninh.





Đó chính là Lăng Loạn đạo nhân! Lăng Loạn đạo nhân nhìn Tần Ninh, ông ta cười hì hì rồi nói: “Tần công tử, không cần thiết phải nghi ngờ thực lực người của Nguyên gia đến vậy chứ?”





Lăng Loạn đạo nhân vừa đùa cợt vừa nói.





“Ngươi nói như vậy là có ý gì?”





Tần Ninh nhìn về phía Lăng Loạn đạo nhân.





Lăng Loạn đạo nhân cười nói: “Ngươi đi qua đi lại ở nơi này, chẳng phải là vì kiểm tra xem thử ngày hôm qua, người của Nguyên gia có thật sự đi điều tra hay không sao?”





Lăng Loạn đạo nhân vừa nói xong, Tần Ninh đã nhìn về phía ông ta.





“Ngày hôm qua, ta đã đi ra xem thử, người của Nguyên gia thật sự đã đi tra xét rồi, chắc là Dương Thanh Vân đã không còn ở trong thành Nguyên gia nữa rồi”.





Lăng Loạn đạo nhân hỏi thật lòng: “Vậy còn bốn tòa thành Huyết Linh, Chấn Thiên, Kim Ô và Bách Lý thì sao?”





Nghe thấy vậy, Tần Ninh cũng buồn bã mà nói: “Nếu còn ở lại tại bốn tòa thành kia thì tốt rồi, chỉ e rằng hắn ta đã bị người phụ nữ kia đưa tới nơi khác”.





“Cũng không hẳn là như vậy!”





Lăng Loạn đạo nhân lại nói: “Theo như ta được biết thì ở quanh Bắc vực, Tây vực, Đông vực và Trung vực của Thanh Châu, trong khoảng thời gian gần đây, không có ai lui tới!”





“Chỉ có người của thành Vạn Ma là có đi tới thành Thanh Ma thôi”.





“Vậy ngươi còn đứng ngơ ra đó làm cái gì?”





Tần Ninh nhìn về phía Lăng Loạn đạo nhân, hắn nói thẳng: “Đi thăm dò thử đi, dựa vào thực lực của ngươi, tìm người trong bốn tòa thành còn lại không phải là việc khó”.





“Tuân lệnh!”





Lăng Loạn đạo nhân cười hề hề, thân hình của ông ta lập tức biến mất ngay tại chỗ.





Trên đường lớn, không một ai phát hiện ra điều đó.





Sự việc lần này liên quan tới chuyện có thể giải trừ hoàn toàn độc tố ở bên trong cơ thể mình hay không nên Lăng Loạn đạo nhân cũng không dám lỗ mãng.





Ngày hôm nay, bên trong Ly Tâm phủ.





Nguyên Thanh Hạm vẫn thường tới lui như lúc trước.





Trong phủ đệ, đám người Tần Ninh đang ăn cơm với nhau.





“Tần Ninh, có tin tức tốt!”





Đúng lúc này, Lý Huyên cười nói: “Bây giờ, tin tức tốt duy nhất đối với Tần đại ca chính là tìm ra được Dương Thanh Vân”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK