Dương Thanh Vân không nhịn được quan sát Tần Ninh.
Dung mạo bình tĩnh, mang một tia thanh tú, đôi mắt trong suốt, môi mỏng, sắc mặt sạch sẽ.
Thoạt nhìn có vài phần thư sinh, lại có vài phần phiêu dật của kiếm khách.
“Sư phụ, năm đó… người đã đi đâu?”
Dương Thanh Vân không nhịn được hỏi.
Tần Ninh rót một cốc rượu, chầm chậm nói: “Đi thế giới Cửu Thiên, ở đó đợi tám vạn năm”.
“Nhưng cũng từng đợi ở đại lục Vạn Thiên, chỉ có điều đã đổi mấy thân phận”.
“Ta đã nói với ngươi, cửu thế luân hồi chính là chỗ ta nhất định phải lịch kiếp”.
“Vốn dĩ lần này trở lại nên để cho ngươi nhìn thấy ta thật sự, chỉ là xảy ra chút chuyện rắc rối, bị người ta hại, dẫn đến trải qua đời thứ mười”.
Sắc mặt Dương Thanh Vân căng thẳng.
“Ai có thể hạ thủ với sư phụ?”
“Sư phụ người chính là con trai của Thần đế!”
Tần Ninh cười nói: “Trước kia không biết, bây giờ có chút manh mối rồi”.
“Ma tộc?”
“Ừm!”
Tần Ninh cười nói: “Nói Ma tộc cũng không đúng, chỉ sợ là chủng tộc đến từ bên ngoài Thương Mang Vân Giới, trước kia ta cũng chưa từng thấy qua, một vài chuyện nói ra cũng phiền toái!”
“Chỉ có điều kiếp này cũng là đi lại từ đầu, coi như là dung hợp chín kiếp trước, như vậy cũng tốt, làm lỡ thời gian thì đã lỡ, nhưng nói chung có thể khiến ta đi đến một con đường hoàn mỹ hơn”.
Dương Thanh Vân gật đầu.
“Vậy Tần Kinh Mặc đâu…”
“Không tồn tại nữa!”, Tần Ninh lúc này, ánh mắt hơi ảm đạm, nói: “Năm đó dẫn lão Vệ đi cùng, đi khắp đại lục Vạn Thiên, thu thập vô số trân bảo”.
“Đáng tiếc vẫn thất bại, thua ở chỗ tự cho mình là đúng”.
Dương Thanh Vân vội vàng nói: “Sư phụ không phải tự cho là đúng, chỉ là luôn xuất hiện chuyện ngoài dự định, người của Thiên Đế các… lai lịch bất phàm”.
“Ừm?”
“Có lẽ Thiên Đế các và thế giới Cửu Thiên có liên quan”, Dương Thanh Vân thận trọng nói: “Những năm này, ta luôn ở Thương Lan theo dõi bọn chúng, Nam Tiên Thổ, Tuyết Thiên Sơn, vùng phía Đông và sa mạc phía Tây cũng đều có người của Thiên Đế các hoạt động mạnh”.
“Nếu ta đoán không lầm, sau lưng Thiên Đế các chắn hắn có Thánh Nhân chống đỡ”.
Tần Ninh gật đầu.
Điểm này hắn cũng đã nghĩ đến.
“Năm chi Ma Tộc, Luyện Ngục Ma ở ngay dưới chân Thanh Ninh các ta”.
“Bốn chi khác chắc hắn ở dưới bốn vùng đất lớn chứ?”
“Ừm!”