Chạy mau!
Xong đời rồi!
Cả đám sắp đi đời nhà ma rồi.
Lý Nhất Phong là ai?
Là người được mệnh danh là Phong Vương cái thế vô địch.
Nhưng vị Phong Vương này được chính tay Tần Ninh nuôi lớn.
Còn giờ thì sao?
Phong Vương mà Tần Ninh lấy làm tự hào đã bị cướp vãng sinh đồng cấy vào kẻ khác rồi!
Vãng sinh đồng chỉ còn sáu ngọc câu, có vẻ là đã bị truyền qua mấy đời rồi.
Chứ không thì làm gì có chuyện chỉ có sáu ngọc câu chứ.
Nhưng lúc này Đạo Thiên Hành không nghĩ được gì nữa.
Hắn ta không biết Bách Lý Văn Phong làm vậy kiểu gì
Chắc chắn Tần Ninh biết.
Nhưng điều quan trọng không phải ở chỗ đó.
Quan trọng là nếu biết tin này, Tần Ninh sẽ thế nào?
Sẽ hóa điên!
Nhất định là còn điên cuồng hơn cả bây giờ.
Đó là vãng sinh đồng của Phong Vương - người được một tay Tần Ninh dạy dỗ, người mà Tần Ninh yêu thương như con, như đồ đệ kia mà.
Tần Ninh thấy Phong Vương bị người ta cướp đi vãng sinh đồng mà không... nổi điên ư?
Lo chạy thoát thân cho rồi!
Đứng đây đến khi Tần Ninh điên lên thì hắn nào còn quan tâm gì nữa.
Giết thẳng tay luôn cho xem.
Với tình thế trước mắt, Đạo Thiên Hành còn không bận tâm đến việc lấy lại khôi giáp đã cho Tần Hải và Khương Như Yên mượn nữa là.
Những người ở đây cũng thảng thốt trước cảnh này.
Vãng sinh đồng kìa!
Sao nó lại xuất hiện trong mắt của Bách Lý Văn Phong?
Lục Chung Hải và Tinh Khiên vô cùng ngạc nhiên.
Vãng sinh đồng của Phong Vương!
Giờ phút này, Bách Lý Văn Phong mở mắt lộ ra sáu chiếc ngọc câu ẩn chứa sức bộc phát ghê gớm.
"Lục Chung Hải!"
"Tinh Khiên!"
Bách Lý Văn Phong hừ lạnh: "Thế gia Bách Lý của ta phải chiếm một nửa thư viện Thái Hư!"
Toàn thân ông ta tỏa ra khí thế hùng hậu đến mức tưởng chừng không ai có thể sánh bằng.
Lục Chung Hải và Tinh Khiên gật đầu.
Giây phút đó, Khương Tồn Kiếm, Giang Bạch và Vạn Phúc đều nhíu mày.
"Phúc Lão, đến nước này thì ông không cần giúp nữa, bảo người của Vạn Thiên Các tránh xa chút đi".
Tần Ninh lên tiếng.