Lý Nhàn Ngư không thèm để ý đến Chiến Linh Vân.
Advertisement
Lúc này Tần Ninh nhìn từng trận văn kia.
Trận pháp! Từ trước đến nay võ giả luôn lấy sức mạnh của bản thân, cho dù là linh khí hay là thánh lực, khí Chí Tôn, sức mạnh Cực Đạo, thậm chí là nguyên lực, đều là sức mạnh của bản thân võ giả, có tên gọi khác biệt chỉ là bởi vì trong quá trình võ giả tăng lên, lực lượng đã biến đổi, phân chia ra nhiều cảnh giới khác nhau.
Trận văn đều lấy những lực lượng này để ngưng tụ thành văn ấn, sau đó mượn thế trời đất, bổ trợ với thiên thời địa lợi để thành trận! Trận văn! Trận đồ! Là thứ nòng cốt của một trận pháp.
Advertisement
Mà người bày trận chính là linh hồn của một trận pháp.
Lúc này Chiến Linh Vân hiếu kỳ nói: "Nếu Tần tiên sinh đã nhìn ra phía dưới này có trận pháp, chúng ta cứ trực tiếp ra tay phá hủy là được, sao phải đào nửa ngày làm gì?"
Lúc này Tần Ninh lại đứng ở mép trận pháp, mở miệng nói: "Những trận văn này đã không được tu sửa lâu năm, vốn đã bất ổn, nếu như lại bị trực tiếp phá hỏng, có lẽ sẽ không thể mở được phong ấn bên trong".
"Chúng ta cùng nhau đi tới đây, đều đã nhìn thấy những di tích kia, chỉ sợ lúc đầu cũng không nhất định là bị tàn phá từ trước".
Chiến Linh Vân gật đầu.
Tần Ninh nâng hai tay lên, đầu ngón tay có từng nguyên lực chuyển động, tiếp theo hóa thành từng trận văn.
Những trận văn kia nhảy lên giống như tinh linh, rơi vào bên trong đại trận trên mặt đất.
Không bao lâu, mặt đất khẽ run lên, từng trận văn bị khởi động, hóa thành từng bóng người cầm trường mâu trong tay, đứng ở trên mặt đất.
Chỉ là những bóng người này đều do trận văn ngưng tụ, có chút hư ảo.
Tần Ninh thấy cảnh này, hai tay bấm pháp quyết, trận văn lại xuất hiện.
Những tiếng ầm ầm không ngừng vang lên.
Lúc này những bóng người kia bắt đầu đi đi lại lại, không ngừng đâm trường mâu trong tay ra.
Dần dần, mặt đất bắt đầu xuất hiện biến hóa.
Từng chú ấn bay lên, sau đó hóa thành từng bức tường ở bốn phương tám hướng, phong ấn xung quanh lại.
Mà giờ phút này, mặt đất dưới chân dần dần rộng mở, một cung đình xuất hiện.
Ba người Chiến Chi Hiên, Triệu Bình, Triệu Triết cũng dẫn đám người đến.
"Có chuyện gì vậy?"
"Tần công tử phát hiện ra cái gì đó".
"Ồ?"
Mọi người đều nhìn xuống dưới mặt đất, cung điện kia mới chỉ xuất hiện một góc, nhưng nhìn qua đã thấy một góc cung đình này vô cùng khí phái uy nghiêm.
"Đi xuống xem một chút".
Tần Ninh vừa nói xong, đám người lần lượt đáp xuống phía dưới.
Đến khi đi vào trong cung đình, mọi người mới cảm giác được nơi đây vô cùng uy nghiêm.
Tuy đang ở dưới đất, thế nhưng nhìn qua lại vô cùng sáng tỏ, hơn nữa từng tòa cung đình đều liên kết với nhau, cao lớn và trang nghiêm.