"Ngươi đã tu đến quyển thứ năm của Thánh Ngự Thiên Quyết chưa?"
"Chưa, sư tôn ta nói chưa đến Thiên Thánh không thể tu!"
"Vớ vẩn!"
Tần Ninh lại mắng một cái.
"Chả liên quan, là sư tôn ngươi lo lắng hồn phách lực của ngươi không đủ, không thể khống chế, bây giờ ta cho ngươi biết!"
Tần Ninh giờ phút này cười nói: "Ngự Thú Thiên Quyết tổng cộng chín quyển, quyển thứ năm tương ứng với thánh thú ngũ phẩm, cũng chính là cấp bậc Thiên Thánh".
"Hiện tại làm theo lời ta nói".
"Dùng hồn nhập tam thiên, dùng phách nhập tam thể...", Tần Ninh lúc này tuôn ra từng câu từng chữ.
Người bên ngoài càng thêm sửng sốt.
Dạy bảo không giấu giếm như vậy sao?
Nhưng mà... Bọn hắn cũng chẳng hiểu gì! Là thật sự không hiểu gì!
Mà cùng lúc đó, Nhan Như Họa đối chiến Khâu Học Nghị.
Tần Ninh đối chiến Hiên Viên Thanh Sương.
Hai người... vừa nói chuyện vừa đánh nhau với đối thủ, chẳng mất tí thời gian nào.
Giờ phút này, võ giả của tam đại tông môn đều cảm thấy bị sỉ nhục vô cùng! Chuyện quái gì thế này?
Tông chủ, thánh nữ của bọn họ chiến đấu với người ta mà đối phương lúc thì uống rượu, lúc thì thảo luận thánh quyết! Nhưng dù nói vậy thì cũng chẳng ai làm gì được bọn họ.
Ai cũng không dám xông lên! Địa Thánh tứ phách, ngũ phách, lục phách, không một ai dám xông vào vòng chiến đấu của Nhan Như Họa với Khâu Học Nghị, Thương Long Chấn hay là của Tần Ninh với Hiên Viên Thanh Sương.
Đó là nơi bọn họ… có thể nhúng tay vào sao?
Không! Tần Ninh dù mới là Địa Thánh tam phách nhưng thực lực bộc phát ra có thể đủ để nghiền ép chết Địa Thánh lục phách, bây giờ mà xông vào thì khác nào tự tử.
Giờ khắc này, cho dù ai cũng là nhìn ra điểm đó.
Oanh... Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên.
Tần Ninh cùng Hiên Viên Thanh Sương lúc này tách ra.
Tần Ninh nhìn Nhan Như Họa, cười nói: "Lĩnh ngộ được gì chưa?"
"Được cực lớn luôn!"
Nhan Như Họa vui mừng nói: "Tên khốn nhà ngươi, sao ngươi hiểu rõ thánh quyết của tông môn ta thế?"
Nghe đến lời này, Tần Ninh cười nói: "Chờ ngươi tìm được sư tổ của ngươi thì ngươi sẽ biết”.
Nhan Như Họa bĩu môi nói: "Còn giả vờ làm gì? Nếu ngươi thật sự mạnh đến mức kia thì việc gì còn cần đến ta nữa"
Lời này vừa nói ra, Tần Ninh im lặng không nói.
Thạch Cảm Đương lúc này thì cười thầm trong lòng.
Sư tôn cũng có một ngày bị người ta nói cho cạn lời cơ đấy!
"Tìm ngươi là vì tránh khỏi phiền phức, nhưng bây giờ ta thấy còn phiền hơn trước".
Nhan Như Họa nghe vậy thì bĩu môi.
Phiền phức?
Vớ vẩn!
Sau đó Nhan Như Họa lần nữa nói: "Việc này nói sau đi, tóm lại cái phiền phức trước mắt này ngươi có giải quyết được không hả? Hiên Viên Thanh Sương đến bây giờ vẫn chưa chết?"
"Đừng nóng vội, lập tức chết ngay đây!"
Tần Ninh giờ phút này mở miệng nói: "Chỉ là ta nghĩ, giết chết Hiên Viên Thanh Sương thì khả năng Thiên Thánh của Hiên Viên thánh địa cũng sẽ xuất hiện, ngươi có đỡ nổi không?"
"Hừ, tru sát Ma tộc là chuyện kinh thiên địa nghĩa, ai dám cản ta, ta xử lý như đối với Ma tộc.
"Lời này ta thích nghe này".
Tần Ninh bước ra, tay cầm trọng kiếm Vạn Quân, cười nói: "Đã như vậy, hôm nay... đại khai sát giới thì có sao?"