Lúc này Tiên Vũ Sinh đứng sau lưng lão giả, thần thái cung kính.
Tiên Hàm lại đứng ở sau lưng Tần Ninh.
Ngụy Việt, Cốc Tân Nguyệt và Diệp Viên Viên cũng đi tới sau lưng Tần Ninh.
Một già một trẻ, ngồi đối mặt nhau đầy quỷ dị.
“Keo kiệt như vậy làm gì?”
Tần Ninh phá tan im lặng, cười nói: “Lần trước đoạt một lần, bây giờ không phải ngươi cũng nuôi ra rồi đấy chứ? Ta cũng đâu nhổ cỏ tận gốc!”
“Ngươi cũng phải cần mặt mũi chứ? Tên khốn tiểu tử ngươi rất hư!”
Lão giả mắng: “Cả đời Tiên Vô Tận ta tung hoành ngang dọc, sợ ai chứ? Tiểu tử thúi ngươi là một kẻ khó dây nhất”.
Tiên Vô Tận! Trấn Thiên Vương! Một trong Tứ đại Thiên Vương đại lục Vạn Thiên.
Đứng vào hàng một trong những người đỉnh cao nhất đại lục Vạn Thiên.
Thiên Vương! Trên Vương Giả.
Sắc mặt Cốc Tân Nguyệt và Diệp Viên Viên cũng kinh ngạc.
Đây chính là Trấn Thiên Vương?
Hoàn toàn vượt quá dự liệu của các nàng.
“Nhìn dáng vẻ keo kiệt của ngươi kìa”.
Tần Ninh lẩm bẩm.
“Đúng vậy!”
Tiên Hàm lúc này tiếp một câu.
Bị Trấn Thiên Vương trừng mắt, Tiên Hàm im miệng lộ vẻ tức giận.
“Được rồi, nói đi, tới đây làm gì?”
Trấn Thiên Vương tùy tiện nói: “Chờ chút, trước tiên nói về hình dáng bây giờ của ngươi là sao?”
“Ta? Chuyển thế sống lại, nghe qua chưa?”
Trấn Thiên Vương lắc đầu.
“Nói ngươi cũng không hiểu”.
Tần Ninh từ từ nói: “Đổi thân phận thêm một lần nữa”.
“Nhàn rỗi đến khó chịu?”
Trấn Thiên Vương giễu cợt nói: “Hay là năm đó để đột phá lên Thánh Nhân nên thất bại? Bị ngũ lôi đánh vỡ nát rồi? Khiến ngươi làm ra chuyện thất đức như vậy!”
Tần Ninh cạn lời nói: “Ta tự chọn tọa hóa…”
“…”
Trấn Thiên Vương trong lòng kinh ngạc.
Nhưng không có gì để nói.
U Vương làm việc từ trước đến nay luôn độc lập một mình, trên đại lục Vạn Thiên này cũng không tìm ra được nhân vật thứ hai giống như U Vương.
“Lẽ nào ngươi phát hiện con đường Vương Giả thành Thánh có khiếm khuyết, cho nên chọn đi lại con đường thành Thánh lần nữa?”
“Không có, năm đó ta mạnh bao nhiêu, cũng không phải ngươi không biết”.
Tần Ninh cười nói: “Mấy thứ liên quan đến ta nói ngươi cũng không hiểu”.
Trấn Thiên Vương không dây dưa nữa.
Tần Ninh cười nói: “Nhưng lần này nếu ngươi muốn thành Thánh, ta có thể giúp ngươi mở ra thánh đạo, để ngươi đạt thành tựu Thánh Nhân”.
“Thật?”
“Lừa gạt ngươi làm gì?”
Tần Ninh bưng lên ly trà trên bàn, nhấp một miếng, cau mày, nói: “Nước trà cánh hoa ngũ linh ngâm năm ngoái ngưng tụ thiên mạch, lợi ích nhiều hơn. Chính là không đủ niên đại, nếu có thời hạn mười vạn năm thì tốt…”, nghe thấy lời này, Trấn Thiên Vương trong lòng thầm mắng.