Liễu Thông Thiên gặm xương, không nói một lời.
Bọn họ ấy à!
Advertisement
Không phải là con người!
Lúc nãy mấy người bọn họ ăn thịt nướng cũng nói tới vấn đề này.
Advertisement
Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên uống một viên Ngưng Tôn Khí Đan, thánh lực trong cơ thể chuyển hoá thành khí Chí Tôn, trong ba ngày đã hoàn thành được một phần mười tiến độ.
Còn ông ta…
Cũng uống một viên Ngưng Tôn Khí Đan, nhưng vẫn chưa hoàn thành được một phần ba mươi.
Người so với người, tức chết người khác mà.
Lúc trước còn cảm thấy bọn họ đều là người đạt được cảnh giới Thiên Thánh Đế, hẳn là thiên phú cũng cùng một cấp bậc.
Nhưng bây giờ so ra, trong lòng Liễu Thông Thiên cảm thấy rất khó chịu.
Vô cùng chênh lệch!
Diệp Nam Hiên nhìn về phía Tần Ninh, nói: “Sư tôn, mấy ngày nay hẳn là người cũng chuyển hoá phải không? Sư tôn hoàn thành được bao nhiêu rồi?”
Tần Ninh cầm một miếng xương lên gặm cắn, thản nhiên nói: “Vừa mới hoàn thành chuyển hoá”.
Lời này vừa nói ra, sắc mặt Liễu Thông Thiên sửng sốt, đột nhiên ông ta cảm thấy gặm xương cũng không ngon nữa…
Diệp Nam Hiên và Lý Huyền Đạo vui vẻ nói: “Sư tôn thật lợi hại!”
Nghe mấy người bọn họ nói, Thời Thanh Trúc không nhịn được mở miệng: “Chuyển hoá khí Chí Tôn rất khó sao? Ngày đầu tiên đến nơi này, nhìn thấy chàng tu luyện, ta cũng đã bắt đầu chuyển hoá, không đến hai tiếng đồng hồ là hoàn thành rồi…”
Dứt lời, bốn người sững sờ.
Thời Thanh Trúc nói xong thì vung tay lên, từng cỗ khí Chí Tôn tản ra tia sáng nhàn nhạt, tràn ngập sức mạnh.
Tần Ninh nhìn Thời Thanh Trúc, khen ngợi nói: “Giỏi lắm, Thanh Trúc”.
Kết quả là, trong lòng Tần Ninh thầm mắng phụ thân mình vạn lần.
Hắn không tin thiên phú của Thời Thanh Trúc mạnh như thế, lại còn cường đại hơn cả hắn?
Nhất định là do viên châu phụ thân để lại kia.
Chắc chắn không phải vật tầm thường.
Đồ tốt như vậy không để lại cho con trai mình, mà lại để dành cho con dâu còn chưa qua cửa?
Thật không sáng suốt!
Xem ảnh 1