Trận sư!
Cùng với ánh mắt sắc bén kia.
Người như này, chính xác mà nói là cực kỳ hiếm gặp.
"Chân diệp Vô Vọng, thiên thuỷ Cực Hàn, thiên tuyền Đoạn Không và thánh trúc Vô Hoa!"
Tần Ninh nói một mạch ra bốn món đồ vật.
Vạn Khuynh Tuyết nghe thấy vậy thì hơi giật mình.
Bốn món đồ này cô ta cũng chỉ mới nghe nói, cũng cực kỳ hiếm thấy, hơn nữa còn là dược liệu luyện đan rất ít được quan tâm.
Phúc Lão đứng ở bên cạnh ánh mắt khẽ động, không nhịn được mà nhìn về phía Tần Ninh.
"Tần công tử muốn luyện chế… huyền đan Minh Đồng?"
"Huyền đan Minh Đồng?"
Vạn Khuynh Tuyết lộ ra vẻ không hiểu.
Ánh mắt kinh ngạc của Phúc Lão nhìn về phía hai người Tần Ninh và Lý Nhàn Ngư.
"Không sai".
Tần Ninh cũng chẳng giấu diếm, nói: "Đồ nhi này của ta là Vãng Sinh đồng!"
Lời này vừa nói ra, ánh mắt của Phúc Lão mang theo tia khiếp sợ nhìn về phía Lý Nhàn Ngư.
"Lão hủ hiểu rồi, lão hủ nhất định sẽ giữ bí mật chuyện này".
Tần Ninh cười nói: "Giữ bí mật hay không giữ không quan trọng, mắt Vãng Sinh không phải là cái có thể che giấu được!"
Vạn Khuynh Tuyết không nhịn được mà nhìn về phía Phúc Lão.
Phúc Lão thở dài nói: "Chín vạn năm trước, ở trên đại lục Vạn Thiên đột nhiên xuất hiện một đứa con kiêu hãnh của trời, tên là Lý Nhất Phong, thế gian tôn xưng là Phong Vương!"
"Phong Vương chính là được trời ưu ái ban cho đôi mắt Vãng Sinh, một đôi mắt có thuật đồng tử vô địch, có thể nói là thống trị thiên hạ".
"Nhưng chín vạn năm trôi qua, Lý Nhất Phong qua đời, Lý gia sa sút xuống dốc, mắt Vãng Sinh cũng dần dần không một ai biết đến nữa".
Phúc Lão nhìn về phía Lý Nhàn Ngư, nói: "Cậu nhóc, ngươi rất may mắn đấy!"
Lời này của Phúc Lão không chỉ có một ý nghĩa.
Có thể thức tỉnh được mắt Vãng Sinh thì Lý Nhàn Ngư rất may mắn.
Nhưng gặp được Tần Ninh thì Lý Nhàn Ngư lại còn may mắn hơn.
Từ xưa đến nay có rất ít người biết về mắt Vãng Sinh.
Ngay cả những người biết thì cũng căn bản không biết phải bồi dưỡng mắt Vãng Sinh như nào mới là chính xác.
Hai người Tần Ninh là Lý Nhàn Ngư là quan hệ thầy trò, Tần Ninh lần này bán đi ba món đồ chỉ để luyện chế huyền đan Minh Đồng.
Đủ để nhìn ra được, Tần Ninh quan tâm Lý Nhàn Ngư đến mức nào.
Có vài chuyện Phúc Lão liếc mắt một cái là nhìn ra được ngay.
Lý Nhàn Ngư bây giờ cười he he.
Tần Ninh đối xử với hắn ta đương nhiên là không lời nào có thể diễn tả được rồi.
Vạn Khuynh Tuyết chậm rãi mở miệng nói: "Bốn loại dược liệu này mặc dù không giá trị bằng nhưng cũng rất khó kiếm, bởi vậy giá cũng hơi cao một chút".