“Đừng nóng vội!”
Tần Ninh cười nói: “Vừa rồi ta đã hỏi ngươi, hấp thu được bao nhiêu là tuỳ thuộc vào bản lĩnh của mình, Cửu U Đài sẽ không ngăn cản, ta vẫn chưa hấp thu xong đâu, ước chừng ta còn phải hấp thu thêm một lúc nữa!”
Sắc mặt của U Phần cực kỳ khó coi.
Những đệ tử khác của Cửu U Đài cũng trợn mắt há hốc mồm.
Tại sao lại có thể như vậy?
Sao có thể như vậy!
Một tiếng đồng hồ, ngưng tụ được mấy vạn tiểu thánh ngư?
Điều này căn bản là không có khả năng!
Trong lúc Tần Ninh vẫn còn đang thu lấy những tiểu thánh ngư kia, Tề Hành và Tề Hoàn cũng trợn mắt há hốc mồm.
Nhìn về phía Cửu U Đài cùng với Diệp tộc, Yến gia, người thì sắc mặt khó coi, người thì cảm thán trong lòng.
Đối với chuyện mấy Thánh Vương và Thiên Thánh đã chết kia, những người có địa vị cao trong Yến gia và Diệp tộc đều âm thầm cho qua, mấy hậu bối này nhìn thấy Tần Ninh, cho dù không đi đường vòng thì cũng không nên trêu chọc hắn chứ?
Bây giờ, không gánh vác được trách nhiệm rồi?
Đúng lúc này, bên ngoài sơn cốc vang lên từng tiếng xé gió.
Những tiếng xé gió vun vút lần lượt vang lên, chỉ thấy có hai người cầm đầu, theo sau đó là một đám người đang chạy như phi ngựa đến, vững vàng đáp xuống đất.
U Vân Tiêu!
U Phàm Sinh!
Lúc này, nhóm đệ tử của Cửu U đài sau khi nhìn thấy hai người thanh niên mặc đồ đen đứng đầu kia, đều khom lưng kính chào.
Hai người này chính là anh em của U Hồn Thiên, chủ nhân của Cửu U đài, địa vị của cả hai còn cao hơn cả tứ đại hộ pháp.
Thêm vào đó, bọn họ còn là những cường giả cấp bậc Thánh Vương.
"Chuyện gì thế này?"
U Vân Tiêu bước tới, nhìn vào khung cảnh bên trong sơn cốc.
Hắn ta chỉ thấy Tần Ninh đứng trên bãi đá, tay liên tục bắt tiểu thánh ngư.
Cảnh này trông hệt như người đánh cá rời bến, vừa mới tung lưới, cá lớn cá nhỏ đua nhau chui vào.
Hai người U Vân Tiêu và U Phàm Sinh đều là người có tiếng nói cực kỳ cao trong Cửu U đài.
Cả hai vẫn luôn để ý đến Thánh Uyên Đàm.
Dù sao Thánh Uyên Đàm có mối liên quan mật thiết đến Thánh Long chi mạch.
Hai người vừa mới cảm nhận được sự bất thường của Thánh Uyên Đàm, đã ngay lập tức chạy tới.
Vừa đến đã thấy cảnh trước mắt, cả hai đều vô cùng thắc mắc, không hiểu chuyện gì.
U Phần thấy cả hai đến đây, nhanh chóng bước lên, thấp giọng giải thích.
Sau khi nghe xong U Phần giải thích, sắc mặt hai người trắng bệch.
"Trời ơi là trời..."
U Vân Tiêu nhìn U Phần, bất đắc dĩ nói: "Ngươi trêu chọc hắn làm gì? Ngươi không biết hắn đã từng làm gì sao?"
U Phần chắp tay nói: "Cháu biết sai rồi!"
U Vân Tiêu bước lên, nhìn về phía Tần Ninh, rồi chắp tay nói: "Mong Tần tông chủ thứ lỗi, là do đám nhỏ không nhạy bén".
"Ta không có giận".
Tần Ninh tươi cười đáp lại: "Quả thật ta không xem trọng đám tiểu thánh ngư này, nhưng để cho đệ tử Thánh Thú tông tu luyện lại vô cùng hợp lý!"
U Vân Tiêu cười nói: "Nhóm con trẻ của bên ta làm việc không nên, mong Tần tông chủ kiềm chế bớt, nếu cứ lấy như vậy, e rằng không đến vài năm thì Thánh Uyên Đàm của Cửu U đài chúng ta sẽ không mở ra được!"