“Ta hoàn toàn có thể mang theo bạn bè của ta, người của ta rời khỏi Cửu U đại lục và không thèm quan tâm!”
“Nhưng vì sao ta vẫn ở đây? Ta không muốn nói kiểu đường hoàng, nhưng sự thực chính là vậy, ta ở lại là vì Cửu U đại lục, vì đại lục nhỏ bé truyền thừa bao nhiêu vạn năm này, bởi vì nó đã dưỡng dục con người từ đời này qua đời khác”.
“Ta có tình cảm với Cửu U, các ngươi là ai? Những võ giả mạnh mẽ nhất Cửu U đại lục, các ngươi chạy, vậy hàng ngàn hàng vạn con dân của Cửu U đại lục chắc chắn sẽ phải chết!”
“Tu hành võ đạo, ai cũng vì bản thân mình, nhưng có đôi khi, cường giả cũng nên mang trên lưng trách nhiệm mà cường giả phải gánh!”
Tần Ninh lạnh lùng nhìn bốn phía, nói: “Hôm nay, ai dám trốn, ta liền giết kẻ đó!”
“Các ngươi có thể thử xem, hôm nay chạy, ngày sau ta sẽ giết. Nếu chết ở trong tay Ma tộc thì sẽ được vinh danh là một anh hùng”.
“Nếu như chết trong tay ta, không... Ta sẽ không để cho các ngươi dễ dàng chết như vậy...”
Tần Ninh nói xong, bốn phía yên tĩnh như chết.
“Hôm nay, ta làm kẻ ác!”
“Ai dám đi, ta giết kẻ đó!”
“Ma tộc chưa bị trừ diệt, sẽ không cho phép bất kỳ ai lui lại!”
Ánh mắt Tần Ninh lúc này lạnh lùng đến thấu xương.
Diệp Viên Viên cùng Vân Sương Nhi đều sửng sốt.
Đây vẫn là lần đầu tiên hai cô gái thấy Tần Ninh cường thế, bá đạo như thế này.
Thạch Cảm Đương quát lên: “Ngẩn ra làm cái gì? Đi vào mà giết đi chứ!”
“Không muốn chết thì Trụ Ma có lẽ có một đường sinh cơ”.
“Nếu không thì...”
Thạch Cảm Đương cầm búa rìu, nhìn chằm chằm mọi người.
Sau một khắc, có người hành động.
“Giết!”
Có người bắt đầu thì cả đám cũng chuyển động, quay lại thông đạo mà tấn công.
“Tiểu Thạch Đầu, theo ta đi vào!”
Tần Ninh mở miệng nói: “Viên Viên cùng Sương Nhi canh giữ bên ngoài thông đạo chờ mọi người đi vào, ai dám chạy, giết không tha!”
“Vâng!”
Diệp Viên Viên cùng Vân Sương Nhi lúc này cũng dứt khoát.
Hiện tại cũng không phải là thời điểm do dự.
Tần Ninh cùng Thạch Cảm Đương không ở lại, vọt thẳng vào bên trong thông đạo.
Lúc này, trên đài diệt Ma trong thông đạo dưới ngàn mét.
Cốc Tân Nguyệt ngạo nghễ đứng đó.
Bốn phía, hơn một ngàn võ giả trên toàn đại lục đang đánh nhau với Ma tộc.
Cũng không phải là tất cả mọi người đều sợ chết!
Một số người biết rõ phải chết nhưng vẫn lựa chọn ở lại.
Cốc Tân Nguyệt nhíu mày nhìn bốn phía, thấy không ngừng có nhân loại ngã xuống thì sắc mặt trở nên khó coi.