Thân kiếm khẽ run lên, Lý Huyền Đạo cũng đưa hai ngón tay ra.
Kiếm khí của hai người đối đầu với nhau, nhưng không có thánh lực mạnh mẽ duy trì, chỉ đơn giản là dùng khí để điều khiển kiếm, tạo ra kiếm chiêu.
Đây là một kiểu thi đấu trên suy nghĩ, bỏ thực lực cảnh giới qua một bên, đơn giản là lấy kiếm chiêu để tỷ thí.
Phong Vô Tình tập trung nhìn kỹ.
Có thể tỷ thí kiếm thuật với đại nhân nhà mình, trong toàn bộ Hạ Tam Thiên chắc chắn không có nhiều hơn ba người.
Diệp Nam Hiên tuyên bố khiêu chiến với đại nhân nhà mình cũng chỉ là tỷ thí về mặt thực lực thôi, nếu tỷ thí kiếm thuật, mười Diệp Nam Hiên cũng không thể là đối thủ của đại nhân nhà mình được.
Đương nhiên, bàn về đao thuật của Diệp Nam Hiên thì cũng không có mấy ai trong mười thánh vực lớn có thể địch nổi.
Hai người thi đấu trước mặt mọi người.
Hai kiếm khí nhỏ xíu kia lại như thiên biến vạn hóa.
Ban đầu, Phong Vô Tình cảm thấy mình còn có thể quan sát được, thế nhưng càng về sau lại là dần dần hư ảo, nhìn không rõ ràng.
Mà lúc này, ánh mắt của Lý Huyền Đạo cũng khẽ động.
Vẻ mặt hắn ta trở nên nghiêm túc hơn, nhìn về phía trước.
Sao lại như thế?
Kiếm khí không ngừng thiên biến vạn hóa.
Thời gian dần dần trôi qua, hai kiếm khí bỗng nhiên đối đầu.
Lúc này một tiếng răng rắc vang lên.
Kiếm khí trong tay Lý Huyền Đạo tán loạn.
Mà kiếm khí trong tay Tần Ninh lại như thế chẻ tre, trực tiếp lao tới trước ngực Lý Huyền Đạo rồi mới đứt gãy rắc một tiếng.
Chỉ là kiếm khí va chạm, tỷ thí ý cảnh, đương nhiên không có khả năng làm Lý Huyền Đạo bị thương được.
Lý Huyền Đạo ngây ra như phỗng, đứng yên tại chỗ.
"Đạo Nhi, từ hôm nay trở đi, ngươi chính là đồ đệ của Thanh Vân Kiếm Đế ta, ta truyền cho ngươi ba mươi ba Thiên kiếm quyết, ngươi cần chăm chỉ tu hành, ba mươi ba Thiên kiếm quyết này ẩn chứa ba mươi ba ý cảnh kiếm thuật, nếu ngươi tu thành thì sẽ vô địch trong cả mười thánh vực lớn".
"Vậy nếu đánh với sư tôn thì sao?"
"Tên nhóc tối, làm sao, muốn thắng ta?
Vậy cho dù có qua vạn năm, trăm vạn năm, sợ rằng ngươi cũng không đuổi kịp lông tơ của sư tôn ngươi đâu".
"Hì hì... Đồ nhi muốn giống như sư tôn, trở thành kiếm khách mạnh nhất trong chư thiên vạn giới".
"Thật sao?
Vậy ngươi phải nỗ lực nhiều lắm đấy".
"Sư tôn cứ nói đừng ngại!"
"Trước tiên tên nhóc ngươi cần phải lấy kiếm đạo ý cảnh làm cơ sở, đánh với ta mười chiêu không bại!"
Lời nói ngày xưa rõ mồn một ở trước mắt.