Tô Nguyệt Vinh mặt đầy cười nhạo.
“Tiểu Huyên… Tiểu Huyên, sao đệ lại ở đây?”
Sắc mặt Lý Linh Linh sửng sốt, nàng ta vội vàng nói: “Ai bảo đệ tới? Mau đi đi!”
Lý Huyên hai quả đấm nắm chặt, hừ lạnh nói: “Ta không đến thì không biết tỷ cả ngày bị người ta ức hiếp”.
“Tỷ tỷ, sao tỷ lại lừa ta? Tỷ ở chỗ này không vui chút nào đúng không?”
“Tiểu Huyên, hôm nay chỉ là ngoài ý muốn, đệ đi trước đi, không sao đâu, Lý đại nhân sẽ làm chủ cho ta”.
Lý Linh Linh vội vàng nói.
Tô Nguyệt Vinh giễu cợt nói: “Lý đại nhân?”
“Lý Tồn Kiếm nhìn thấy cha ta cũng phải khách khí gọi một tiếng Tô đại nhân, hắn làm chủ cho cô? Không sao, hắn sẽ làm chủ cho cô, để cho ta dẫn cô đi!”
Sắc mặt Lý Linh Linh càng khó coi.
Nàng ta đương nhiên biết Tô Nguyệt Vinh! Con trai độc nhất của Tô gia, bảo bối của Tô Hùng, ai dám cản Tô Nguyệt Vinh?
“Tiểu Huyên, đệ mau đi đi!”
Lý Linh Linh vội vàng nói.
“Ta không đi!”
Lý Huyên tức giận nói: “Tên khốn kiếp muốn làm nhục tỷ, ta không đi, ta không thể nhìn hắn đưa tỷ đi”.
“Đệ…”, Lý Linh Linh bực tức.
“Vậy sao? Thằng nhãi, ta cứ mang nàng ấy đi, ngươi có thể như thế nào?”
Tô Nguyệt Vinh cười hắc hắc nói: “Người phụ nữ bổn công tử muốn, không nói toàn bộ thành Thanh Ma, nhưng ở trong vùng phía đông thành này cũng không ai dám cướp với ta!”
Trong lúc nói chuyện, bàn tay Tô Nguyệt Vinh luôn nắm chặt cánh tay Lý Linh Linh, cơ thể có vẻ gầy yếu của nàng ta lúc này càng có vẻ vô lực hơn.
Lửa giận bùng cháy trong mắt Lý Huyên, cậu ta bước ra, một quyền giết về phía Tô Nguyệt Vinh.
“Quay lại!”
Bên trong lương đình, một tiếng quát khẽ trực tiếp vang lên.
Ngay sau đó chỉ nhìn thấy thánh lực ngưng tụ thành một bàn tay, trực tiếp túm lấy thân ảnh Lý Huyên.
“Tần công tử, ngươi buông ta ra, ta…”
“Im miệng đi!”, một khắc sau thân ảnh Tần Ninh xuất hiện trước người Lý Huyên, một đầu ngón tay gõ xuống.
Lý Huyên bị đau, nước mắt cũng sắp rớt xuống.
“Ngươi còn chưa đến thực lực Hóa Thánh, đối mặt với hắn không phải muốn chết sao?”
Tần Ninh đứng chắp tay, nhàn nhạt nói: “Muốn bảo vệ người thân mình thì phải có thực lực mạnh mới được!”
Ánh mắt Lý Huyên sửng sốt, hai quả đấm nắm chặt.
“Lại một tên ra mặt!”
Lúc này sắc mặt Tô Nguyệt Vinh không làm sao dễ nhìn.
“Bổn công tử chính là nhìn trúng một nghệ nữ mà thôi, các ngươi vẫn không chịu phải không?”
Vừa ném Lý Linh Linh ra, Tô Nguyệt Vinh vắt chân lên cổ, trong nháy mắt một quyền giết về phía Tần Ninh.
“Tiểu tử thúi, tự tìm cái chết, tác thành cho ngươi!”
Nhìn thấy Tô Nguyệt Vinh kia đánh tới, bàn tay Tần Ninh nắm chặt, một quyền trong nháy mắt đánh ra.
Bùm… Tiếng nổ tung trầm thấp lúc này vang lên.
Cơ thể Tô Nguyệt Vinh lúc này cong lại giống con tôm, sắc mặt càng tái nhợt, máu tươi trong miệng tràn ra như đê vỡ.
Mà ở sau lưng có một lỗ máu bất ngờ xuất hiện.
Lúc này ba tên hộ vệ bên cạnh Tô Nguyệt Vinh, sắc mặt lại càng khó coi.
Một quyền! Đều là Hóa Thánh tầng hai… chênh lệch lớn như vậy?
Bên trong lương đình, lúc này Hổ Phong kêu lên một tiếng hả giận.
“Cứng đụng phải cứng rồi kìa!”