Mà giờ phút này, bốn người Lý Nhất Phàm, Thẩm Văn Hiên, Kiếm Tiểu Minh và Thiên Linh Lung đều ngạc nhiên.
Cảnh giới Thông Thiên!
Tần Ninh đã đạt đến cảnh giới Thông Thiên!
Trong lòng của bốn người bỗng cảm thấy bối rối.
Cho dù là Kiếm Tiểu Minh hay là Thiên Linh Lung đạt đến cảnh giới Thông Thiên thì cũng là điều dễ hiểu, Kiếm Tiểu Minh nắm giữ truyền thừa của Kiếm Thánh, Thiên Linh Lung thì có một trái tim linh lung và cảnh giới cao hơn Tần Ninh.
Vậy mà chỉ trong thời gian ba năm, Tần Ninh đã trực tiếp vượt qua cảnh giới Thiên Nguyên, lên đến cảnh giới Thông Thiên.
Chuyện này thật khó có thể tưởng tượng.
“Nhận lấy cái chết phải là ngươi!”
Tần Ninh lúc này đẩy hai tay ra.
Bùm bùm...
Hai thân ảnh va chạm với nhau.
Bốn cánh tay chạm nhau phát ra tiếng bùm bụp trầm thấp, khiến không khí xung quanh hai người cũng nổ tung.
“Là ai phải chết đây?”
Khoảng cách gần trong gang tấc, Tần Ninh nhìn chằm chằm Bá Đông Phong, đáy mắt xẹt qua một tia lạnh lẽo.
Tách tách tách...
Đột nhiên, hai cánh tay của Bá Đông Phong giống như đồ sứ xuất hiện rất nhiều vết nứt, ngay sau đó, các vết nứt đạt đến cực hạn, lách cách một tiếng, hai cánh tay của Bá Đông Phong vỡ tan, máu bắn tung toé.
“A...”
Trong khoảnh khắc, tiếng kêu thảm thiết của Bá Đông Phong vang lên chấn động toàn bộ Thanh Vân tông.
“Chói tai thật đấy!”
Tần Ninh vung tay lên trực tiếp nện một quyền xuống.
Bùm!
Hình bóng của Bá Đông Phong lúc này biến thành thi thể ngã xuống đất.
Một cuộc chiến nước chảy mây trôi, chỉ hai chiêu giết chết Bá Đông Phong.
Trong lúc nhất thời, trước đại điện Thanh Vân toàn bộ im lặng như tờ.
Bất kể là ai cũng đều không thể tin vào một màn xảy ra trước mặt.
Hào cường đứng đầu cảnh giới Thông Thiên 5 bước, tông chủ Khai Sơn môn Bá Đông Phong nổi danh xưa nay uy chấn tám phương.
Thế nhưng lại bị một thanh niên cảnh giới Thông Thiên 1 bước dùng hai chiêu trực tiếp giết chết.
Bây giờ, một đám tân sinh nhìn thấy cảnh này đã hoàn toàn sững sờ.
Minh Tung kéo Yến Bất Ngữ đứng ở bên cạnh, thấp giọng nói: “Ngươi tát ta hai cái, nói cho ta biết đây không phải là sự thật đi!”
Bốp bốp!
“Mẹ nó chứ ngươi đánh thật đấy à…”
Bàn tay của Yến Bất Ngữ run lên nhè nhẹ, nói: “Ta cũng muốn biết có phải là thật không...”
Sở Thanh Nguyệt nhìn bóng hình đứng vững hiên ngang kia, một thân đồ đen, mái tóc bạc phơ, tung bay trong gió, uy vũ phi phàm, trong lúc nhất thời gương mặt bỗng ửng hồng.
Đâu chỉ riêng ba người mà tất cả đệ tử Thanh Vân tông cũng đều ngây người.
Cho dù là người mới hay người cũ thì nhìn thấy Tần Ninh với mái tóc bạc lúc này, trong lòng đều kích động như núi lửa muốn phun trào.
Đây chính là tông chủ của Thanh Vân tông bọn họ!
Chỉ dùng hai chiêu đã trực tiếp hạ gục cường địch là cao thủ cảnh giới Thông Thiên 5 bước.
Đám người Lý Nhất Phàm và năm trưởng lão cũng cảm thấy da đầu tê dại.
Tần Ninh vẫn tàn nhẫn như thế.
“Đúng là yếu ớt đến đáng thương!”
Tần Ninh lúc này phủi tay, lạnh nhạt nói.
Cảnh giới của hắn kém 4 bước!
Thế nhưng Ngọc Lôi thể bá đạo không phải thứ mà cảnh giới có thể so sánh cùng được.
Kiếp thứ tám của hắn là Thông Thiên Đại Đế, được người đời xưng tụng là Thể Đế, thuật luyện thể mà hắn nghiên cứu ước chừng cũng phải hàng ngàn hàng vạn loại.
Bây giờ bắt đầu lại từ đầu, thuật Âm Dương Ly Hợp Kim thể và Ngọc Lôi thể mà hắn chọn đều là những thuật luyện thể đẳng cấp nhất trong thế giới này.
Dùng thuật luyện thể đứng đầu mà hắn không làm thịt được Bá Đông Phong thì như thế mới là chuyện kì lạ!