Cốc Tân Nguyệt nhìn về phía Tần Ninh, nàng không nhịn được hỏi.
“Thật sự là không phát hiện ra cái gì, chỉ là cảm thấy toà đại điện này có chút kỳ quái”.
Kỳ quái…Kỳ quái như thế nào?
Tiến vào trong đại điện, hai người họ nhìn thấy cấu tạo của đại điện.
Rất đơn giản, không trang trí thứ gì, nhìn qua còn có vẻ trống trải.
Tần Ninh trực tiếp đi vào chỗ sâu nhất của đại điện.
Sâu bên trong đại điện, trên bức tường xuất hiện một bức tranh.
Bức tranh kia giống như một tấm bản đồ.
“Bản đồ tiên cung Thiên Âm!”
Cốc Tân Nguyệt nhìn bức tranh rồi thốt lên.
Nhìn kỹ bức tranh kia, ta sẽ thấy nó miêu tả toàn bộ tiên cung Thiên Âm một cách rõ ràng.
Tiên cung Thiên Âm to như vậy lại được chia làm ba phần.
Bọn họ đi vào từ cửa cung chính là phần thứ nhất, phía trước đều là đại điện, còn có võ đài, được xây dựng rất xa hoa.
Phần thứ hai là những gian phòng ốc.
Dường như là phòng luyện đan, phòng luyện khí, phòng huyền trận đều có đủ loại khác nhau, hơn nữa còn khá kỳ lạ.
Phần thứ ba, chỉ có một tòa cung điện cung cấp năng lượng thật lớn.
Dài vài trăm mét, rộng hơn trăm mét, cao mấy chục mét.
Thật ra nhìn qua cũng không tính là lớn, nhưng khi nhìn thấy nó ở trên bản đồ, lại làm cho người ta có cảm giác vô cùng cường đại.
“Phần thứ ba của cung…”, Tần Ninh lẩm bẩm nói: “Chúng ta trực tiếp đến phần cuối cùng đi!”
“Được!”
Hai người lập tức rời đi.
Không phải là những phần phía trước không có bảo vật gì, nhưng mà Tần Ninh không cần, cũng thấy chướng mắt, nên trực tiếp xem nhẹ.
Người xưa truyền tai nhau rằng.
Tiên cung Thiên Âm cất giấu hai thứ thần kỳ trong kho báu.
Hồ Thiên Âm! Thần khúc Thiên Âm! Hồ Thiên Âm có thể tẩy rửa xương tuỷ, có hiệu quả vô cùng kỳ diệu.
Mà thần khúc Thiên Âm, nghe nói chỉ một khúc thôi đã có thể khiến cho người ta lĩnh ngộ được đại đạo.
Cảnh giới Thiên Nhân là Thiên Nhân chi đạo, mở ra con đường cho linh thức.
Cảnh giới Vương Giả là Vương Giả chi đạo, ngưng tụ linh thức.
Nghe nói một khúc thần khúc Thiên Nhân có thể làm cho người ta đi thẳng vào đại đạo, vô cùng mạnh mẽ.
Đối với hai thứ này, Tần Ninh vẫn có chút tò mò.
Hai người không chút trì hoãn bay thẳng đến chỗ sâu nhất.
Cuối cùng, sau khi xuyên qua chừng hơn mười dặm, bọn họ mới tới được chỗ sâu nhất.
Giờ phút này, vài bóng người đang canh giữ bên ngoài một toà đại điện.
“Nơi này đã bị Thập Phương tông chúng ta…”
“Cửu Anh!”
Mấy bóng người kia còn chưa nói xong, Tần Ninh đã vung tay lên.
Cửu Anh trực tiếp biến hình thành hơn ba mét, hai cánh tung bay, phập phập phập phập, cắn chết cả đám.
“Thập Phương tông cái gì?
Đều là của Tần gia ta!”