Tuy nhiên, có một bóng người bình yên vô sự đi ra khỏi sương mù dày đặc. Đó là Tần Ninh.
"Không thể nào!"
"Sao có thể!"
Hai ông lão hoảng sợ ra mặt.
Tần Ninh mặt đối mặt với hai người, thản nhiên nói: "Chính ta là người truyền công pháp này cho các ngươi, vậy mà bây giờ các ngươi dùng nó để giết ta?"
Thần Tùng Gian và Thần Lâm Gian biến sắc.
Cho dù Tần Ninh sử dụng thành thạo Tinh Thần Tu Di Pháp thì sao chứ, người này chỉ mới ở cảnh giới Thánh Hoàng thôi mà.
"Địa Độc Thuật!"
"Địa Độc Thuật!"
Ở bên kia, Đường Chính Hải và Đường Chính Uyên cũng ra tay cùng lúc, mặt đằng đằng sát khí.
Ngay sau đó, hai người lại lao ra. Thánh lực màu xanh lá bao trùm khắp nơi, thậm chí không khí cũng bắt đầu bị ăn mòn.
Nét mặt Tần Ninh lạnh đi.
"Còn dám xông lên nữa à?"
Hắn gầm lên rồi nắm chặt tay.
"Thiên Hư Thuật!"
Thánh lực lập tức ngưng tụ thành những cơn gió lốc xoay tròn xung quanh Tần Ninh.
Gió lốc được tích tụ và biến đổi từng chút một, khí độc xanh lá đang lơ lửng bị lốc xoáy cuốn lấy, quay cuồng.
Tần Ninh cuộn chặt nắm đấm.
Những cơn lốc quay về rồi bùng nổ.
Ầm...
Sau cú nổ dữ dội, đám lốc xoáy tan dần, còn lại dư âm truyền đi khắp nơi.
Đường Chính Hải và Đường Chính Uyên không ngừng thụt lùi nhưng vẫn trúng khí độc, phun một ngụm máu tươi ra ngoài, mặt hơi tái đi.
"Chết tiệt!"
Sáu lão tổ luôn đề cao cảnh giác trong lúc đánh nhau với Tần Ninh nhưng vẫn bị hắn áp đảo.
Kết quả này làm vẻ mặt của sáu người hơi âm trầm.
Tần Ninh bình tĩnh cầm Thanh Long Trảm Nguyệt Đao, lên tiếng: "Muốn chết thì ta cho các ngươi được toại nguyện".
Hắn nói câu ấy rồi lại chém trường đao một nhát.
Nhất Đao Quyết.
Lại được thi triển lần nữa.