Nhưng mà ít nhất sẽ không còn là lão già đầu tóc trắng xoá.
“Cô cô phải đi sao?”
“Ừm!”
Hiên Viên Hương Nhi nhìn về phía Lý Huyên, nghiêm túc nói: “Ly Tâm Lăng và Ly Tâm Linh Nguyệt đều ở trong thành Nguyên gia, hai người bọn họ đều là cảnh giới Thánh Nhân, Nguyên gia lại sợ hãi Tần Ninh, chắc chắn là sẽ không dám đối phó với bọn họ”.
“Ngươi ở lại trong Ly Tâm phủ, an tâm làm quản gia nhỏ, bên ngoài rất nguy hiểm, tự thân cô cô còn khó lo xong, không thể bảo vệ được ngươi”.
Lý Huyên nghe vậy vẻ mặt ảm đạm đi vài phần.
Lúc này, Tần Ninh cũng cười nói: “Cũng không phải là chúng ta đi rồi không trở lại nữa, ngươi buồn bã cái gì?
Hơn nữa, ngươi cũng chỉ lớn hơn Ly Tâm Lăng Nguyệt có vài tuổi, tương lai làm quản gia khiêm đầu bếp, rồi làm con rể của Ly Tâm phủ luôn, như vậy chẳng phải là hoàn mỹ hay sao?”
Nghe được những lời này, sắc mặt của Ly Tâm Lăng trở nên kỳ quái.
Muội muội của cậu ta vẫn còn là một đứa nhỏ, vậy mà Tần Ninh còn có thể lấy ra trêu đùa được.
Bữa ăn kết thúc, mọi người đều tách ra.
Tần Ninh trở về trong đình viện, rồi bắt đầu khoanh chân ngồi xuống.
Cảnh giới Hư Thánh tầng năm.
Theo cái nhìn của người bên ngoài, tốc độ tăng trưởng cảnh giới của hắn không chậm.
Nhưng mà, hắn vẫn không thoả mãn.
Ở đại lục Vạn Thiên, hắn chính là cảnh giới Thánh Nhân, chỉ là khi phi thăng xảy ra vấn đề nên cảnh giới mới bị tụt xuống.
Hiện tại, không phải là hắn tu hành cảnh giới mà là khôi phục.
Giờ phút này, trong tay Tần Ninh xuất hiện hai viên Tịnh Ma Châu đan.
Tịnh Ma Châu đan do hai vị võ giả cảnh giới Thánh Nhân tam hồn ngưng tụ thành.
Hắn vẫn chưa đưa cho Tiên Vô Tận và Huyền Chấn, hiện tại, hai người này là cảnh giới Hoá Thánh, nếu như như nuốt đan dược này, chỉ sợ là không thể nào chịu nổi.
Cho nên, nghĩ tới nghĩ lui thì để lại cho mình dùng vẫn là hợp lý nhất.
Hai viên Tịnh Ma Châu đan tiến vào trong bụng.
Một cỗ lực lượng thuần khiết tản ra trong cơ thể.
Từng cỗ lực lượng chạy thẳng vào đầu.
Giờ phút này, trong đầu Tần Ninh.
Biển linh thức có phạm vị trăm vạn mét, một nửa là hào quang mênh mông màu khói, một nửa là hào quang màu xanh thăm thẳm.
Một nửa là biển linh thức.
Một nửa là hồn hải! Hai viên Tịnh Ma Châu đan, hơn nữa còn là Tịnh Ma Châu đan do Thánh Nhân tam hồn ngưng tụ, hiệu quả của nó, hẳn là không phải bàn cãi nhỉ?
Lúc này, nếu như cẩn thận quan sát trong đầu Tần Ninh thì có thể phát hiện.
Bên trong đó, ở khu vực lột xác thành hồn hải, có hào quang màu xanh lam thăm thẳm hội tụ, mà trong ánh sáng màu xanh ấy có thể nhìn thấy được một long ảnh và một phượng ảnh đang cố gắng thôi thúc hồn hải khuếch tán.
Theo Tịnh Ma Châu đan kia nhập vào cơ thể, tiến vào hồn hải.
Tốc độ thúc đẩy của nó cũng bắt đầu tăng lên.
Hồn hải của Tần Ninh tiếp tục mở rộng.
Chỉ trong chớp mắt, mười ngày đã trôi qua.
Trong mười ngày qua, mỗi ngày Tần Ninh đều ở lì bên trong đình viện, không ngừng thúc đẩy hồn hải khuếch tán.
Trước mắt, phạm vi của hồn hải đã lên đến bảy mươi vạn mét.
Cảnh giới Hư Thánh tầng bảy! Giờ phút này, Tần Ninh mới nhẹ nhàng thở ra.
Hai viên Tịnh Ma Châu đan do Thánh Nhân ngưng tụ, thúc đẩy hắn tới Hư Thánh tầng bảy, coi như cũng không tồi.
“Sư tôn!”
Dương Thanh Vân tiến vào viện, nhìn về phía Tần Ninh rồi chắp tay nói: “Người của Nguyên gia tới, nói là muốn cảm ơn sư tôn, mời sư tôn đến Nguyên gia, lựa chọn vài món yêu thích gì đó”.
“Lựa chọn?”
Dương Thanh Vân cung kính nói: “Nghe nói Nguyên gia lật tung Huyết Linh cung và Chấn Thiên các lên, tài sản tích lũy của cả hai bên đều bị Nguyên gia thu lại, nghe nói là chất đống đầy cả ba sân…”
Tần Ninh cười nói: “Nguyên gia kia nói là muốn cho ta chọn vài món thuận tay?”
“Không chỉ như vậy, Nguyên Mậu Phong cũng coi như là người biết đối nhân xử thế, ông ta đã cho người đưa tới một ngàn vạn thánh thạch…”