Mà những nơi liền với Cửu U đại lục cũng có người đem lòng thèm thuồng.
Có lẽ Minh Uyên bị chính những kẻ đó giết chết, Thiên Thanh Thạch cũng là bị chúng giam cầm.
Hết thảy, hắn nhất định sẽ bắt được hung thủ sau màn.
Lúc này, Tần Ninh ngồi trong đình nghỉ mát, nhắm mặt lại, tựa như đang ngủ.
Kiếm Tiểu Minh lúc này không thể chờ được nữa rồi.
Cậu ta ngồi lên đầu rùa đá, hai chân kẹp đầu rùa, không khỏi vỗ đầu nó: “Rùa đá ơi là rùa đá, ngươi chỉ là một tảng đá mà thôi, nói xem ngươi thức dậy kiểu gì chứ? Ninh ca của ta ngây thơ quá đi mà”
“Kẻ nào đang sờ đầu ta đó?”
Bỗng nhiên, một giọng nói già nua vang lên. Phù một tiếng, cả người Kiếm Tiểu Minh ngã xuống đất, nhìn chằm chằm rùa đá mà mình vừa mới ngồi lên. Rùa đá thật sự... sống lại rồi!
Kiếm Tiểu Minh lúc này ngã nhào trên mặt đất, nhìn lão rùa, run rẩy chỉ: “Ông ông ông... ông thành tinh thật à?”
Lúc này, tầng vôi trắng bóc bên ngoài lão rùa tách ra, lộ mai rùa màu vàng sậm, đôi mắt từ vô thần trống rỗng thành thâm thúy không thấy đáy.
Đám Lý Dương Chiêu lúc này mới hoàn toàn há hốc mồm.
Các đời tổ tông bọn họ đều dùng đủ mọi biện pháp từ bạo lực đến mềm dẻo, nhưng rùa đá không hề động đậy.
Nhưng Tần Ninh chỉ ngồi trong đỉnh nghỉ mát mà đã gọi được lão rùa dậy rồi?
Đời như hề!
Năm đại trưởng lão lúc này cảm thấy khóc không ra nước mắt.
Kiếm Tiểu Minh cũng bị dọa đến ngây người, không dám nói câu nào, ngồi trên mặt đất, run lẩy bẩy.
Con mẹ nó! Rùa đá sống lại, trở thành rùa vàng!
Đúng là rợn người mà.
“Gọi ta tỉnh dậy là có chuyện gì?”
Lão rùa lúc này nói, giọng nói có chút già nua, mang theo hơi thở đáng sợ.
“Đại nhân rùa thần!”
Lý Dương Chiêu quỳ xuống, dập đầu nói: “Thanh Vân tông chúng ta hiện tại đã đến bước đường cùng, chúng đệ tử không thể kiên trì thêm được nữa!”
“Chúc Long tông kia dựa vào Phi Hồng Môn, ép buộc Thanh Vân tông chúng ta quy thuận, nếu không liền diệt cơ nghiệp của chúng ta!”
“Cầu xin thần rùa chỉ điểm một hai, giúp cho cơ nghiệp Thanh Vân tông chúng ta không bị hủy diệt!”