Tần Ninh lúc này vung tay lên.
Rìu Linh Khai!
Búa Thần Trảm!
Hai thần vật xuất hiện ở trong tay của Thạch Cảm Đương.
“Woa woa woa...”
Thạch Cảm Đương hưng phấn nhảy cẫng hoan hô.
“Rìu Linh Khai, búa Thần Trảm, ha ha...”
Thạch Cảm Đương cười ha ha, tay trái cầm rìu, tay phải cầm búa, búa rìu phát ra ánh sáng rạng ngời rực rỡ.
Thạch Cảm Đương bày ra bộ dạng tổ tiên đời thứ hai, nhìn đám người.
“Thất thần làm cái gì? Đi!”
Vù vù...
Lúc này có hai tiếng xé gió đột nhiên vang lên.
“Tần huynh!”
“Tần công tử!”
Hai người Trác Tiểu Nhã và Bùi Thư Thư lúc này cũng đến.
Trên thực tế, vừa rồi bọn họ nhìn thấy thân ảnh của cự long nên mới vội vàng chạy đến đây.
Bây giờ nhìn thấy Tần Ninh không sao, hai người bọn họ cũng yên tâm.
“Chỗ này kết thúc rồi, hai người theo ta rời khỏi đây thôi!
Tần Ninh nhìn về phía hai người cười nói.
Hai người Bùi Thư Thư và Trác Tiểu Nhã vì vết thương của sư phụ, cam tâm tình nguyện đánh cược tính mạng đi đến đây, điều này khiến Tần Ninh rất khâm phục.
Thạch Cảm Đương nhìn hai người, cũng chẳng để ý.
Chỉ là cảnh giới Nhân Vị sơ kỳ mà thôi, không lọt vào mắt.
“Tần công tử... huynh... tấn thăng rồi?”
Giờ phút này, khí tức bên trong cơ thể của Tần Ninh hoàn toàn khác biệt.
Không còn là cảnh giới Hoá Thần hư vô nữa.
Mà là linh khí thật sự bức người.
Trên thực tế, cảnh giới Hoá Thần cửu chuyển vẫn luôn là quá trình biến đổi linh khí.
Biến đổi thành công thì sức mạnh của linh khí ước chừng tăng lên gấp nhiều lần không chỉ là mười lần thôi đâu!
Có thể nói, linh khí giống như võ giả cảnh giới Tam Vị, so với cảnh giới Hoá Thần thì cao hơn nhiều lần!
Giờ phút này, Tần Ninh chính là như vậy.
Loại thay đổi rõ ràng như này, Tần Ninh đương nhiên là đã đạt đến cảnh giới Tam Vị.
“Cảnh giới Nhân Vị sơ kỳ!”