“Nào có, nào có!”
Diệp Vấn Khôn khách khí, nói: “Lão hủ chỉ là ý mình lớn tuổi, thắng nhờ vào kinh nghiệm mà thôi…”, lúc này, tất cả mọi người đều cảm thấy hào hứng.
Tỷ thí là phải xem lực lượng thật sự của bọn họ.
Nếu cứ nhẹ nhàng, tới vừa lúc lại dừng thì thật là chẳng có chút lực lượng nào.
Cuộc tỷ thí đến lúc này đã khơi dậy lòng hiếu chiến của võ giả bốn phương.
Dù sao đi nữa, thế hệ trước cũng tốt, thế hệ trẻ cũng được, tất cả mọi người đều có cùng cảnh giới, tỷ thí chính là phải có kẻ mạnh người yếu.
Giờ phút này, chiến ý đã dâng lên cuồn cuộn trong sơn cốc.
“Thương hội Diệp gia, Diệp Kình Nguyên!”
Ngay lúc này, một giọng nói khác lại vang lên.
“Tần Ninh công tử, nghe nói lúc trước ở bên ngoài Thiên Ngoại Tiên, Tần Ninh công tử chỉ với cảnh giới Thiên Nhân nhất bộ đã đánh bại một đám cao thủ có cảnh giới Thiên Nhân, tại hạ muốn được lĩnh giáo một phen!”
Lúc này, Diệp Kình Nguyên mới mở miệng nói.
Nghe được chuyện đó, tất cả mọi người cũng đều cảm thấy hào hứng.
Tần Ninh! Người thanh niên này chính là nhân vật nổi danh gần đây.
Hôm nay, đã đến tiết mục cuối cùng rồi sao?
Tần Ninh cười cười.
Tới rồi sao?
“Ứng chiến!”
Vào lúc này, Tần Ninh vừa bước ra, phi thân bay lên, nhẹ nhàng đáp xuống bên cạnh hồ nước trong sơn cốc.
Cũng trong lúc đó, thân hình của Diệp Kình Nguyên cũng đã đáp xuống.
Hai người bốn mắt nhìn nhau.
Giờ phút này, mọi người vây quanh bốn phía quan sát bọn họ một cách cẩn thận.
Bên trong lầu các của Vạn Thiên các.
Vạn Tử Vận nhìn thấy hết thảy mọi chuyện, khẽ thay đổi thần sắc.
“Trò hay đã đến rồi…”, Vạn Tử Vận cười nói: “Thương hội Diệp gia và Thiên Bảo lâu dọn đường đã lâu, bây giờ… rốt cuộc đã bắt đầu!”
Lý Trường Phong của Thiên Bảo lâu bị giết hại.
Diệp Khai Nguyên của thương hội Diệp gia cũng bị giết hại.
Cũng không phải không có võ giả biết rõ việc này.
Những việc đó là do Tần Ninh làm! Bởi vì vậy mà Thiên Bảo lâu và thương hội Diệp gia đã đại náo một trận bên ngoài Thiên Ngoại Tiên, kết quả Thiên Ngoại Tiên phải để cho Thiên Nhân đỉnh cấp ra tay, thế mà lại không giải quyết được gì.
Hôm nay, tại thời khắc này, giữa Tần Ninh, Thiên Bảo lâu và thương hội Diệp gia không xảy ra chuyện mới là chuyện kỳ quái.
Tần Ninh cười tủm tỉm, nhìn về phía Diệp Kình Nguyên.
“Dọn đường lâu như vậy, mà chỉ phái mỗi mình ngươi lên sân khấu, cũng thật thú vị…”, mặt của Diệp Kình Nguyên không đổi sắc.
“Mời chỉ giáo!”
“Được!”
Tần Ninh cười nói: “Chẳng qua là ta hy vọng ngươi sẽ dùng toàn lực để ứng phó, nếu không lỡ như ta dùng một quyền để đánh chết ngươi, vậy sẽ làm ta trông có vẻ rất khát máu!”
Tần Ninh vừa nói xong câu này, sắc mặt của Diệp Kình Nguyên càng trở nên âm trầm hơn.
“Nếu Tần công tử sử dụng bảo khí đỉnh cấp, hoặc là vương khí thì dù có thua hay chết, tại hạ cũng chấp nhận!”
“Cứ yên tâm, ta không cần binh khí!”
Tần Ninh bình thản nói: “Chẳng qua là ta khuyên ngươi một câu, cẩn thận là trên hết, ta thật sự sợ nếu dùng một quyền đánh chết ngươi, thương hội Diệp gia sẽ nổi giận đùng đùng, rồi sau đó săn lùng ta để báo thù”.
“Thắng bại sống chết chỉ là chuyện thường tình, nếu Tần công tử thật sự dùng một quyền đánh chết ta thì tại hạ cũng sẽ nhận lấy kết quả này!”
Nghe thấy vậy, Tần Ninh cười cười.
Thật thú vị… bây giờ, Tần Ninh mới cảm thấy thật sự thoải mái.
Thương hội Diệp gia và Thiên Bảo lâu đã trải xong đường cho hắn.
Mà kế tiếp đây, hết thảy những việc hắn làm cũng sẽ thuận lý thành chương mà thôi.
“Mời!”
Trong nháy mắt, trong tay của Diệp Kình Nguyên xuất hiện một thanh trường thương.
Toàn thân trường thương phát ra ánh sáng bạc, hào quang bắn ra bốn phía.
Nó là bảo khí trung phẩm! Đúng là rất thích hợp với cảnh giới Thiên Nhân tam bộ! Lúc này, trong mắt Tần Ninh chỉ còn lại sự bình tĩnh.
“Chuẩn bị xong chưa?”
Tần Ninh mở miệng hỏi.
Diệp Kình Nguyên khịt mũi, rồi nhanh chóng đâm ra một thương.
Chứng kiến mũi thương đang lao tới.
Ánh mắt Tần Ninh khẽ thay đổi.
Lúc này, hai tay hắn giãn ra.