Mục lục
Phong Thần Châu – Vô Thượng thần đế - Tần Ninh Bản Chuẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tần Ninh ở một bên cũng không mở miệng.


Cho đến khi Mộc Phong lão đầu mắng xong hết, lúc này ông ta mới dừng lại thở một hơi.


“Tên tiểu tử Đế Lâm Thiên này lừa gạt ta!”


“Lão phu là bị lừa, U Vương ngươi cũng không nên trách ta”.


Tần Ninh liếc Mộc Phong lão đầu một cái, cười tủm tỉm nói: “Không phải ngươi nói ta không phải U Vương sao?”


“Phì, lão đầu tử lần đầu nhìn thấy ngươi liền chắc chắn ngươi là U Vương, ngoại trừ U Vương thì còn có thể có ai kiến thức phi phàm như vậy?”


“Ngươi không phải, ông trời cũng không đáp ứng!”


Mộc Phong lão đầu nói khoác một hồi, ông ta nhìn về phía Tần Ninh, không nhịn được nói: “Ngươi là thật?”


“...”, nhìn thấy Tần Ninh muốn bùng nổ, Mộc Phong lão đầu vội vàng nói: “Chỉ là ta tò mò, làm sao ngươi… thay đổi dáng vẻ?”


“Cần ngươi tò mò à?”


Tần Ninh lười quan tâm lão quỷ này.


Không có dáng vẻ bình thường.


Dù sao cũng là Thiên Trận Vương uy chấn đại lục Vạn Thiên, không có một chút dáng vẻ nào nên có.


Mộc Phong lão đầu run run cười một tiếng, cũng không nói nhiều.


Quả thật không cần ông ta tò mò.


U Vương làm việc, từ trước đến giờ không có quy luật gì có thể tìm được.


“Vậy... cứu ta đi ra ngoài?”


Mộc Phong lão đầu không nhịn được nói: “Một mình ta ở đây cô độc chết mất”.


Tần Ninh nhìn xung quanh, không nhịn được nói: “Trên Thất Trùng Thiên của Yêu Tháp Cửu Trùng Thiên này không đến Thiên Vương thì rất khó tiến vào nơi đây”.


“Ngươi bị kẹt ở nơi đây, quả thật gần như không nhìn thấy người nào”.


Trong lòng Mộc Phong lẩm bẩm.


Đe dọa này lại đang giả bộ rồi! Không tới Thiên Vương, rất khó tiến vào.


Lời này rõ ràng không phải nói U Vương hắn mới là Vương Giả tứ phẩm, nói tiến vào thì tiến vào, tán dương mình lợi hại mà! Lời này ông ta đâu có nghe không hiểu.


“U Vương, ngài lợi hại, giúp ta thoát ra đi!”


Mộc Phong vội vàng nói.


Lúc này mặt mũi gì cũng không quan trọng.


“Chờ đi!”


Tần Ninh nhìn bốn phía, nói: “Ta đi Cửu Trùng Thiên xem trước đã, Bát Trùng Thiên đã không còn gì rồi, xem ra Đế Lâm Thiên vơ vét rất sạch sẽ.


“Cửu Trùng Thiên ngài cũng đừng đi!”


Mộc Phong vội vàng nói: “Cửu Trùng Thiên này tiểu tử kia cũng đã đi qua, đoán chừng đã vơ vét sạch sẽ, ngày đừng đi U Vương”.


“Ai nói cho ngươi Cửu Trùng Thiên có bảo bối?”


Tần Ninh nhìn về phía Mộc Phong, không nhịn được nói: “Nhất Trùng Thiên đến Thất Trùng Thiên là vùng đất tôi luyện, Bát Trùng Thiên là bảo địa, Cửu Trùng Thiên... không có gì cả!”


Không có gì cả?


Lừa quỷ hả! Không có gì người chạy qua đó làm gì?


Muốn chết sao?


Tần Ninh tiếp tục nói: “Ngươi cứ đàng hoàng đợi ở đây là được!”


“Ờ!”


Mộc Phong lúc này đã biết điều.


Không thể không biết điều.


Ông ta lo lắng khiến Tần Ninh mất hứng, vứt ông ta lại, vậy thì xong đời.


Ông ta cũng không muốn cô độc đến chết ở chỗ này.


Lúc này Tần Ninh tiếp tục đi sâu vào.


Sương trắng ngần, trời đất bốn phía giống như mênh mông vô tận.


Tần Ninh cũng không biết đi sâu vào mấy phần, trong nháy mắt dừng chân lại.


Một khắc sau, Tần Ninh trực tiếp bước ra.


Giữa lúc bước ra, sức mạnh toàn thân trên dưới lúc này ngưng tụ.


Lôi Điện Thánh y trong nháy mắt xuất hiện trên người Tần Ninh.


Chốc lát cơ thể Tần Ninh bay lên không.


Giống như một mũi tên nhọn phá vỡ sương trắng, xông thẳng tới chân trời.


Lúc này tốc độ cơ thể Tần Ninh không ngừng lên cao, không ngừng lên cao… Mãi đến khi đột nhiên có một tiếng đùng đoàng.


Tần Ninh giống như đụng phải một thứ gì đó.


Âm thanh tan vỡ lúc này vang lên.


Thân ảnh Tần Ninh đột nhiên biến mất bên trong Bát Trùng Thiên.


Mộc Phong lúc này ngồi trong quảng trường, thở dài.


“Lão ma đầu lại trở về rồi…”


“Đại lục Vạn Thiên bây giờ thế nào?”


“Đế Lâm Thiên muốn liên hiệp với Ma tộc tâm trái đất? Tại sao? Diệt sinh linh đại lục Vạn Thiên có ích lợi gì với hắn?”


“Chuyện náo loạn này… ta nhìn không hiểu”.


Mộc Phong lẩm bẩm thở dài nói.


Ông ta thật sự nhìn không hiểu.


Cái này cái kia đều không biết.


Vẫn là kiên nhẫn chờ đợi đi.


Chờ khi U Vương cứu ông ta ra ngoài, đi xem ngoại giới trước, ba vạn năm không xuất hiện rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.


Đồng thời Tần Ninh chân đạp mặt đất.


Chính xác mà nói cũng không phải là mặt đất.


Mà là tầng mây.


Dưới chân từng đám mây giống như mặt đất cứng rắn.


Đạp ở phía trên, không có bất kỳ cảm giác không phù hợp.


Lúc này Tần Ninh đi ở trên tầng mây, dọc theo một hướng, tiếp tục đi sâu vào.


Sâu không biết mấy phần.


Tần Ninh lúc này bước chân ngừng lại.


Trước mắt xuất hiện từng đường lưới hiện lên ánh sáng nhàn nhạt.


Từng tầng lưới ùn ùn kéo đến, cản trở đường đi.


Lúc này Tần Ninh đi về phía trước, bàn tay nhẹ nhàng phất ra.


Từng lưới lớn đột nhiên sáng lên, trói buộc bàn tay Tần Ninh.


Chỉ là lúc này Tần Ninh cũng không kinh hãi, hắn nhìn về phía lưới lớn, vẻ mặt nghiêm nghị.


“Phong Thiên đại trận…”


“Phong tỏa thiên địa hư không…”


“Số lượng quá lớn!”


Phong tỏa Cửu Trùng Thiên! Bàn tay nhẹ nhàng đẩy ra.


Lưới lớn kia lúc này sừng sững bất động.


“Thông đạo thông về phía thế giới Cửu Thiên trực tiếp phong tỏa…”


“Đây là phá vỡ hy vọng của tất cả mọi người thông về phía vùng đất Thánh Nhân”, Tần Ninh lẩm bẩm nói.


Đại lục Vạn Thiên, Vương Giả cũng tốt, Thiên Vương cũng được, thứ theo đuổi là cái gì?


Là thành Thánh! Cái gọi là cấm địa trên thực tế là mấu chốt của vùng đất thành Thánh.


Biển Thiên Ngoại! Tuyệt Mệnh Linh cốc! Yêu Tháp Sơn! Huyền Thiên Sơn! Tuyết Vực Băng Nguyên! Ngũ đại cấm địa kia trên thực tế là cấm địa, cũng là thông đạo.


Thông về phía thông đạo vùng đất thế giới Cửu Thiên, ngay trong ngũ đại cấm địa.


Nhưng chỉ có Vương Giả và Thiên Vương mới có thể xuyên qua thông đạo này.


Nhưng Vương Giả và Thiên Vương lại chịu áp chế của quy tắc trời đất bên trong cấm địa, không thể tiến vào.


Đây là một điểm rất mâu thuẫn.


Con đường thành Thánh của các Vương Giả các Thiên Vương ở ngay bên trong cấm địa.


Nhưng bên trong cấm địa bọn họ lại không vào được! Không thể không nói rất khiến người ta sụp đổ.


Nhưng lần này có sự xuất hiện của Bàn Nhược châu, có lẽ các Vương Giả các Thiên Vương có thể đi vào trong cấm địa, có thể thông sang thế giới Cửu Thiên.


Tần Ninh lúc này nhìn phía trước.


Yêu Tháp Sơn thân là một trong ngũ đại cấm địa, thông đến thông đạo thế giới Cửu Thiên chính là trong Yêu Tháp Sơn này, Yêu Tháp Cửu Trùng Thiên một trong tam đại kỳ địa! Yêu Tháp Cửu Trùng Thiên.


Một Thất Trùng Thiên gần như ngăn cách các Vương Giả tiến vào Bát Trùng Thiên và Cửu Trùng Thiên.


Các Thiên Vương có thể đến chỗ này.


Cửu Trùng Thiên này vốn là một mảng trời đất không gian khác thường, một thông đạo nối thẳng đến thế giới Cửu Thiên.


Các Vương Giả, các Thiên Vương đều có thể theo thông đạo này tiến vào thế giới Cửu Thiên, tu hành bên trong thế giới Cửu Thiên, tôi luyện linh thức dẫn đến thức tỉnh hồn hải hiu quạnh.


Mà võ giả bên trong thế giới Cửu Thiên muốn lấy thông đạo này tiến vào đại lục Vạn Thiên, đó là chín phần chết một phần sống.


Sẽ không có ai bằng lòng mạo hiểm như vậy! Thế giới cấp cao muốn đi vào thế giới cấp thấp là chịu sự bài xích của sức mạnh trời đất, nguy hiểm không cách nào hình dung! Võ giả thế giới cấp thấp tiến vào thế giới cấp cao thì không chế khá nghiêm khắc đối với cảnh giới.


Nếu không đơn giản là quy tắc thế giới khác nhau, võ giả cũng không thể chịu đựng nổi sẽ bạo thể mà chết.


Bây giờ thông đạo bị chặn lại! Thông đạo Cửu Trùng Thiên bị chặn.


Năm thông đạo của ngũ đại cấm địa liền thiếu đi một cái.


Mà bốn vùng còn lại có bị chặn hay không, Tần Ninh cũng không xác định.


“Ngăn chặn thông đạo, bản thân Đế Lâm Thiên cũng không có ý định thành Thánh sao?”


Tần Ninh lúc này lẩm bẩm.


Cẩn thận cảm nhận được thông đạo này cho dù là hắn cũng không có khả năng phá vỡ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK