Nếu muốn nói khác biệt chỗ nào.
Thì chính là cảm giác càng thêm mờ ảo xuất trần.
Mặc dù vẫn theo kiểu vân đạm phong khinh nhưng lại có thêm chút tiên khí.
Hơn nữa, bản thân Tần Ninh tuy không phải kiểu tuấn mỹ bức người, kinh hãi thế tục, nhưng vẫn đẹp trai như cũ. Giờ khắc này, khí chất của hắn nổi bần bật, càng có thêm mấy phần khí tức sâu xa.
Nói không hết được nhưng cảm giác rất rõ ràng.
Điều duy nhất Hiên Viên Hương Nhi cảm giác được, là... sức hấp dẫn!
Trước giờ, nàng ta coi chuyện nam nữ chỉ là một điều bình thường.
Thế nhưng giờ phút này, khi nhìn Tần Ninh, nàng ta như vô hình bị hấp dẫn.
Giờ khắc này, ánh mắt Tần Ninh mang theo một tia thanh tịnh.
"Được rồi!"
Hắn nhẹ nhàng thở ra, nhìn mấy người rồi cười nói: "Chắc cũng phải một tháng rồi chứ hả?"
"Vẫn chưa tới ạ...", Dương Thanh Vân sững sờ nói.
Cho tới giờ khắc này, Dương Thanh Vân mới có một loại cảm giác.
Giả!
Tất cả đều là giả!
Hắn ta gặp phải đại nạn, sư tôn giúp hắn ta vững chắc đến Thánh Nhân nhất hồn.
Thế nhưng là Tần Ninh... đến Thánh Nhân tam hồn dễ như trở bàn tay.
Năm đó sư tôn thế đã nói hắn ta là tuyệt thế thiên kiêu, nhưng tuyệt thế thiên kiêu mà so với Tần Ninh thì có vẻ lại chẳng là cái quái gì to tát cả!
"Các ngươi nhìn ta làm gì?"
Tần Ninh nhìn mấy người, khẽ cười nói: "Chuẩn bị lên đường đi!"
"Sư tôn không có gì muốn nói sao?"
Dương Thanh Vân nhịn không được mà hỏi.
Tần Ninh sững sờ, lập tức nói: "Ta phải nói cái gì cơ?"
"Hư Thánh thất trọng trực tiếp ngưng tụ tam hồn đến Thánh Nhân đỉnh cấp, người phải nói gì đi chứ?"
Dương Thanh Vân truy hỏi.
"À!"
Tần Ninh bình tĩnh nói: "Lúc dung hợp xác U Vương thì ta đã là Thánh Nhân tam hồn rồi, tam hồn thật ra đã tụ hiện, chẳng qua là bị quy tắc áp chế nên mới đè tam hồn xuống. Lần này không tính là ngưng tụ lại tam hồn mà chỉ có thể nói là dẫn ra tam hồn, không phải rất bình thường sao?"
Dương Thanh Vân há to miệng.
Thế nhưng đáy lòng vẫn không phục.
Là thật sự khó mà chịu phục! Thiên tài cái gì, trước mặt sư tôn đều là tầm thường hết!
Giờ khắc này, Dương Thanh Vân chỉ thấy nản chí.
Tần Ninh vỗ vai Dương Thanh Vân, an ủi: "Xem ngươi kìa, vội cái gì? Sư tôn không bằng đồ nhi thì sao xứng là sư tôn chứ hả?"
"..."
Tần Ninh nhìn bốn phía, từ từ nói: "Thôi, chuẩn bị lên đường đi Ma Quang tông nào!"
Giờ khắc này, Tiên Vô Tận cùng Huyền Chấn và Hiên Viên Hương Nhi mới phản ứng lại kịp.
Tần Ninh nói, muốn chuẩn bị để đi Ma Quang tông.
Giờ xem ra là chuẩn bị xong rồi đấy! Tần Ninh ở cảnh giới Thánh Nhân tam hồn có thể bộc phát ra thực lực cỡ nào đây?
Mấy người bọn họ cũng hết sức hiếu kì! Năm người lên đường, lần này cũng không sốt ruột, đi về phía Vạn Nguyên đại địa... Thanh Châu này có diện tích đến mấy chục vạn dặm.
Thất đại địa đều có phong cảnh, cảnh sắc của riêng mình.
Vùng đất Vạn MA hỗn loạn không chịu nổi, toàn hội tụ những kẻ ác, hung hãn của Thanh Châu.
Mà những nơi khác thì không giống vậy.
Thí dụ như Khổ Địa và Cực Địa cũng không có tông môn nào mạnh mẽ tồn tại, nhưng nghe nói lại có cường giả ẩn mình, bình thường cũng hiếm thấy.
Còn có cả Thanh gia Thanh Uyên và Vũ gia Vũ Uyên nữa.
Cùng với Thái Cực tông của đất Vạn Nguyên, Ma Quang tông của vùng đất Vạn Thánh.