Mục lục
Phong Thần Châu – Vô Thượng thần đế - Tần Ninh Bản Chuẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lòng Lôi Vương lại như có sóng to gió lớn.





"Mũi tên thứ hai!"





Hắn vừa dứt lời đã bắn một mũi tên nữa ra.





Mũi tên phá không, tốc độ càng nhanh, lực lượng càng mạnh.





Ánh mắt Lôi Vương có vẻ lạnh lẽo.





Ông ta vung tay ra lần nữa.





Mà lúc này viêm long kia cũng đánh tới.





Phải chống đỡ từ hai bên trái phải, cho dù là Lôi Vương cũng cảm thấy khó khăn.





Chiến kỹ mà Tần Ninh sử dụng có uy lực rất mạnh.





Hoàn toàn không phải thứ mà cảnh giới Thiên Nhân có thể ngưng tụ được.





Thế nhưng hết lần này tới lần khác, Tần Ninh lại làm được.





Giờ phút này, Tần Ninh mang đến cho người ta một cảm giác cứ như hắn cũng không phải là nhất bộ Thiên Nhân, mà là thất bộ.





Ánh mắt của Lôi Vương càng thêm lạnh lùng.





"Thiên Địa Huyền Lôi, Càn Khôn Chấn Thiên!"





"Lôi Chấn Vạn Thiên, gia tăng thân thể ta!"





Giờ phút này Lôi Vương đã thật sự nổi giận.





Ông ta gào lên một tiếng.





Sấm sét dày đặc hóa thành một cái áo giáp bằng sét, trường mâu bằng sét, mặt thuẫn bằng sét, trong nháy mắt đã ngưng tụ xung quanh cơ thể.





"Cút!"





Ông ta quát khẽ một tiếng.





Sấm sét dao động, lúc này quét sạch ra ngoài.





Từng luồng sức mạnh bắn vọt ra.





Viêm long kia bị đánh tan trong nháy mắt.





Lúc này mũi tên Tinh Thần mà Tần Ninh bắn ra cũng là bị đón đỡ được.





Mất mặt! Quá mất mặt! Một vị Vương giả vô địch lại bị một tên võ giả mới vào cảnh giới Thiên Nhân đánh cho đến mức không thể không sử dụng tuyệt chiêu mạnh nhất của mình.





Tần Ninh thấy cảnh này cũng không quan tâm.





"Lôi Vương, ngươi không được rồi!"





Tần Ninh không nhịn được cười nói: "Lôi Chấn Vạn Thiên là một chiến kỹ rất mạnh mẽ, đáng tiếc ở trong tay ngươi lại quá kém!"





"Đủ để giết ngươi!"





Lôi Vương quát khẽ một tiếng.





Sức mạnh sấm sét hoàn toàn bộc phát ra.





Trong nháy mắt này, lực lượng ngưng tụ.





Trường mâu đâm thẳng về phía Tần Ninh.





Trong chớp nhoáng này, Tần Ninh nhặt cung cài tên, bắn ra một mũi tên.





Xèo xèo xèo... Ánh lửa ngưng tụ, lúc này từng ánh lửa bộc phát ra.





Mũi tên Tinh Thần bị trường mâu hòa tan trong nháy mắt.





Trường mâu, một nháy mắt đâm vào đến ngực Tần Ninh.





Ầm... một tiếng nổ tung trầm thấp khiến người ta phải sợ hãi.





Chỉ là Tần Ninh ở bên trong chín cái linh trụ cũng không lui lại.





Lúc này trường mâu đâm vào sau người.





Một mâu xuyên thủng ngực.





Máu tươi chảy dọc theo khóe miệng Tần Ninh, rơi xuống đất tí tách.





Lôi Vương thấy cảnh này, ánh mắt lạnh lẽo.





Nếu đã muốn giết người! Từ xưa đến nay ông ta đều sẽ không rộng lượng.





Uy thế của Vương giả không thể để bị khiêu khích.





"Tên nhóc khốn kiếp…", Lôi Vương thật sự có chút tức giận.





Thế mà một mâu lại không thể đâm chết Tần Ninh.





"Tiểu tử này, mệnh làm sao cứng như vậy?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK