Một cự chưởng trực tiếp đánh xuống.
“Giết người đoạt bảo trên đầu ta, coi như ngươi xui xẻo”.
Lời Tần Ninh quát xuống, kiếm ra.
Ầm…
Tiếng nổ đùng kịch liệt vang lên.
Trường kiếm chém ra.
Một tiếng ầm nổ tung, thân ảnh Bắc Đẩu Hải khẽ dừng.
Quá mạnh! Kiếm khí của Tần Ninh rất rất mạnh! Cường độ linh khí cao.
Cường độ linh thức cũng cao.
Điều này căn bản không thể là cường độ một vị cảnh giới Thiên Nhân tạm bộ thi triển được.
Lúc này, Bắc Đẩu Hải quát to: "Bốn người các ngươi đứng bên cạnh công kích, còn ta tấn công hắn!"
"Vâng!"
Bốn người Bắc Đẩu Khải, Bắc Đẩu Lam tản ra.
Mắt Tần Ninh đã nhìn thấy được năm người bọn họ.
"Hai tên Thiên Nhân lục bộ, hai tên Thiên Nhân thất bộ, một vị Bán Vương cũng đủ sức để bù lại Huyết Viêm Linh Hoa rồi".
"Nếu các ngươi đã làm hỏng việc của ta thì các ngươi nhất định phải đền bù, thật là hợp lý".
Vừa nói xong.
"Cửu Linh Tinh Thần Kiếm!"
Tần Ninh chém ra một nhát kiếm.
Vào giờ phút này, kiếm khí của Vương Kiếm Độ Sinh được phóng ra phạm vi cả trăm trượng.
Một tiếng oanh vang lên, trong nháy mắt, một đạo kiếm khí chém về phía hai tên cao thủ có cảnh giới Thiên Nhân lục bộ.
Trong lúc hai người còn chưa kịp phản ứng lại.
Kiếm khí còn chưa tới.
Khí lạnh đã nhanh chóng ập đến trước mặt! Hơi lạnh thấm vào tận xương tủy, khiến cho động tác của bọn họ phải chậm lại.
Kiếm khí đã tới sát bên cạnh, hai người bọn họ cuống cuồng ứng phó lại.
Thế nhưng, bọn họ đã chậm mất rồi! Răng rắc... Một tiếng đứt gãy trầm trầm vang lên.
Vào giây phút này, thân ảnh của Tần Ninh đã tiến tới.
Hắn đánh ra một quyền, sắc mặt của một người trong số năm người bọn họ đầy vẻ hoảng sợ, chỉ nghe oành một tiếng, thân thể ông ta nổ tung.
Tần Ninh chỉ mới dùng một trảo mà thôi.
Khí huyết hội tụ, hóa thành một đám sương mù màu máu đỏ tươi, trải qua thời gian thật lâu mà vẫn chưa hề tan biến.
Lúc này, tên còn lại đã bị hắn dọa đến mức choáng váng.
Bắc Đẩu Lam thấy được một màn như vậy bèn nhanh chóng giết tới chỗ Tần Ninh.
Bắc Đẩu Hải trực tiếp công kích vào người hắn.
Thân ảnh của Tần Ninh vội rút lui.
Thế nhưng bỗng nhiên, Tần Ninh biến từ thế rút lui liên tục thành thế công kích mãnh liệt, hắn trực tiếp chém ra một nhát kiếm.
"Cửu Linh Tinh Thần Kiếm!"
Đó là một đạo kiếm thức thiên biến vạn hóa! Thanh kiếm biến thành hàng vạn, hàng nghìn chiếc kim châm bằng băng phóng về phía Bắc Đẩu Lam.
Ầm... tiếng rít gào vang lên dữ dội.
Sắc mặt Bắc Đẩu Lam trắng bệch.
Hàn khí đã xâm nhập vào cơ thể! Chỉ trong chốc lát thì không thể loại bỏ nó được.
Lúc này, Bắc Đẩu Hải đã nổi giận.
"Khốn nạn, ngươi muốn chết phải không!"
Một người chết, một người bị thương! Tần Ninh chỉ dùng hai nhát kiếm cũng đã khiến một người chết, một người bị thương nặng.
Tên này thật sự quá kỳ quái.
Trong nháy mắt, linh thức càn quét tới.
Cảnh giới Bán Vương! Tuy biển linh thức chưa thành hình! Nhưng linh thức của ông ta cũng mạnh hơn, hùng hậu hơn và có phạm vi rộng hơn rất nhiều so với linh thức của Thiên Nhân thất bộ.
Lúc đánh ra một chưởng kia, lực lượng toàn thân, từ trên xuống dưới của Bắc Đẩu Hải đã được khai thác triệt để.
Linh thức biến thành chưởng, kéo dài không ngớt, hội tụ linh khí, đánh thẳng vào vị trí của Tần Ninh.
"Cửu Linh Tinh Thần Chưởng!"
Tần Ninh đánh trả bằng một chưởng, lần này, hắn không sử dụng linh thức do thần hồn Băng Hoàng chuyển hóa thành, mà trực tiếp ngưng tụ hồn lực Băng Hoàng, đánh trả trong nháy mắt.
Ầm... hai chưởng gặp nhau.
Cơ thể của Bắc Đẩu Hải phải rút lui.
Sắc mặt của ông ta đầy hoảng sợ! Ông ta đánh thua! Vậy mà ông ta lại thua bởi một chưởng của Tần Ninh?
Cảnh giới Bán Vương, cứng đối cứng với cảnh giới Thiên Nhân tam bộ mà lại bị đánh bại ư?
Giờ phút này, tất cả mọi người đều cảm thấy kinh ngạc.
"Cái tên phế vật này!"