Mục lục
Phong Thần Châu – Vô Thượng thần đế - Tần Ninh Bản Chuẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, Tề Hoàn sắc mặt trắng bệch, nhìn sang Tần Ninh, đang định gầm thét thì đã bị ăn một cú tát trời giáng.





Bốp!!!





Thánh Chủ Tề Hạo vung tay đánh bay Tề Hoàn ra xa.





Không ai hiểu rõ hơn ông ta tốc độ của Xích Vũ Thiên Phong Điêu nhanh cỡ nào.





Tề Hoàn mà nói thêm câu nữa thì chắc chắn sẽ phải chết.





"Phụ hoàng...", Tề Hoàn sốc nặng.





"Không muốn chết thì câm miệng cho ta".





Thánh Chủ Tề Hạo nói với âm điệu cực kỳ lạnh lẽo, thần thái cũng không cao ngạo lạnh nhạt như trước đó nữa.





Từ từ, Thánh Chủ Tề Hạo hạ xuống.





Ông ta đi ra chỗ Tần Ninh, hơi chắp tay.





"Xích Vũ đại nhân, ngài như vậy là... có ý gì ạ?"





Thánh Chủ Tề Hạo tuy nói là hỏi thăm, nhưng thần thái lại khiêm tốn cực độ, chỉ thiếu chút nữa là quỳ xuống.





Cảnh tượng này khiến tất cả phải há hốc mồm.





Tề Hạo không phải đang nói với Tần Ninh, mà là với đại bàng nhỏ kia.





Hiện tại, đến cả đồ ngốc cũng thấy được con đại bàng nhỏ cỡ bàn tay này lại vô cùng... khó lường!





Nhưng khi được Thánh Chủ Tề Hạo khiêm tốn hỏi thăm, đại bàng nhỏ cũng không thèm quan tâm.





"Nhìn không ra vì sao nó lại làm vậy à?"





Tần Ninh mỉm cười nói: "Nó đang tức giận, tức giận vì các ngươi không tôn trọng ta đấy!"





Thánh Chủ Tề Hạo nhìn Tần Ninh nhưng không trả lời.





Tức giận?





Xích Vũ Thiên Phong Điêu thủ hộ Tề gia vài vạn năm nay, sao có thể bởi vì Tần Ninh mà tức giận?





Trong chuyện này nhất định là xuất hiện vấn đề gì nên mới làm cho Xích Vũ Thiên Phong Điêu hiểu sai.





Tề Hạo biết rõ, vài vạn năm qua, Xích Vũ đại nhân có địa vị như thế nào ở trong Tề gia!





Thần thủ hộ!





Thần thủ hộ chân chính khiến cho Tề gia bất diệt.





"Xem ngươi kia, ngươi còn không tin!"





Tần Ninh lại cười nói: "Giờ ngươi làm theo ta, phán Tề Nhạc tử hình, lại cẩn thận dập đầu xin lỗi ta, có lẽ Tiểu Phong Phong sẽ hả giận!"





Lời này vừa nói ra, sắc mặt Thánh Chủ Tề Hạo càng thêm khó coi.





Giết con của ông ta?





Dập đầu xin lỗi?





Bất kể là cái nào thì cũng đều không phải là chuyện mà Thánh Vương như ông ta sẽ làm!





"Xích Vũ đại nhân, vãn bối không cố ý mạo phạm!"





Thánh Chủ Tề Hạo chắp tay nói: "Chỉ là kẻ này quá tùy tiện, vãn bối có ý muốn chém giết kẻ này, mong rằng Xích Vũ đại nhân không nhúng tay vào".





Thánh Chủ Tề Hạo vào nói xong thì tung chưởng về phía Tần Ninh.





Nhưng lại ngay lúc này, Xích Vũ Thiên Phong Điêu đang đứng bên vai Tần Ninh đã vung cánh lên, ném ra từng cây lông vũ ẩn chứa thánh lực cực nóng.





Phanh phanh phanh...





Bàn tay của Thánh Chủ Tề Hạo nhất thời đỏ bừng, sắc mặt khó coi.





Sao lại thế!





Xích Vũ đại nhân ngăn cản ông ta





Thật sự là đang bảo vệ Tần Ninh?





Nhưng mà... vì sao chứ?





Mà ngay tại lúc này, ở phía chân trời xuất hiện từng tiếng phá không.



Trong nháy mắt, có ba bóng người rơi xuống.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK