Tần Ninh đạp lên Đan Điển giống như điều khiển thần binh vậy, tốc độ dần dần chậm lại.
Advertisement
Sau khi rơi xuống vách núi này, vực sâu vẫn còn kéo dài xuống dưới lòng đất.
Trên thực tế Tần Ninh cũng không biết rốt cuộc Lý Nhàn Ngư còn sống hay đã chết, chẳng qua là đồ đệ của Tần Ninh hắn sao có thể dễ dàng chết như vậy được?
Advertisement
Tần Ninh còn không biết giới hạn sức mạnh của vãng sinh đồng.
Lý Nhàn Ngư sẽ không chết, chắc chắn là vậy.
Từ Dương Thanh Vân, đến Ôn Hiến Chi, Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo, cùng với Thạch Cảm Đương và Lý Nhàn Ngư, mỗi đồ đệ đều không giống nhau, tuy Thạch Cảm Đương luôn nói Tần Ninh có khuynh hướng yêu quý Dương Thanh Vân hơn, nhưng trên thực tế Tần Ninh đều cực kỳ quan tâm đến mỗi người bọn họ.
Có lúc muốn buông bọn họ ra, để tự bọn họ đi rèn luyện, nhưng lại lo lắng bọn họ gặp phải nguy hiểm không cách nào hóa giải.
Nhưng nếu không nỡ buông tay để tự bọn họ đi liều mạng, đi đấu tranh thì lại lo lắng sau này thành tựu của bọn họ sẽ phải chịu hạn chế.
Cho nên có lúc Tần Ninh luôn cảm thấy mâu thuẫn.
Nhớ năm đó sư tôn nhét hắn vào một nơi bất kỳ nào đó cũng đều không lo lắng, bây giờ mỗi lần nghĩ lại, hắn đều rất biết ơn sư tôn đã để hắn rèn luyện trong nguy hiểm.
Mà hiện giờ mình đã để Diệp Nam Hiên và Lý Huyền Đạo ở nhà họ Linh, để cho bọn họ phát triển lớn mạnh cùng nhà họ Linh, đi rèn luyện mình, đi chém giết.
Lần này Lý Nhàn Ngư tiến vào bên trong cấm địa, Tần Ninh cũng an tâm để cho Lý Nhàn Ngư rèn luyện mình, có thể đoạt được hạng nhất cuộc tranh tài trong vực thì tại sao lại không đi tranh đoạt chứ?
Nhưng là không nghĩ tới lại xuất hiện bất ngờ.
Trong lòng không ngừng suy nghĩ lung tung, Tần Ninh đã xuống dưới lòng đất vách núi.
Không khí ở đây rất ẩm ướt, vô cùng yên tĩnh, bốn phía đều là bóng tối, Vấn Quyển của Cửu Nguyên Đan Điển được chế tạo từ ngọc, tỏa ánh sáng nhè nhẹ chiếu sáng bốn phía.
Sau khi không ngừng rơi xuống khoảng vạn trượng, mãi về sau Tần Ninh mới đặt chân lên đất, nhưng lại cảm giác lạnh như băng.
Lúc này Vấn Quyển mở ra, hóa thành một ngọc giản trôi lơ lửng trên đỉnh đầu Tần Ninh.
Mà Tần Ninh cũng cảm giác được rất rõ ràng khí tức xung quanh lạnh thấu xương, cứ như muốn đóng băng cả người hắn vậy.
Cho dù Vấn Quyển đã cản trở đa số khí tức lạnh băng, nhưng những luồng khí lạnh phả vào bên ngoài cơ thể Tần Ninh vẫn khiến hắn cảm thấy tay chân dần dần cứng ngắc.
Tần Ninh không dừng lại mà đi dọc theo lòng đất.
Cảm giác lạnh thấu xương khiến Tần Ninh đi càng ngày càng chậm.
Mà Lý Nhàn Ngư bị đẩy vào chỗ này từ mấy ngày trước, rốt cuộc còn sống hay đã chết?