Hai người lại bắt đầu tranh cãi.
Tiên Vô Tận ngăn Ly Tâm Lăng lại rồi cười nói: “Yên tâm đi, Ly Tâm Lăng, Tần Ninh nói không sao, thì chắc chắn là không sao”.
“Hơn nữa, lần này Tần Ninh đến đây là để tìm một người, nếu như không tìm được thì hắn sẽ không đi đâu!”
Tìm người?
Tính mạng quan trọng hơn hay là tìm người quan trọng hơn! Ly Tăm Lăng cảm thấy bản thân muốn điên rồi.
Tần Ninh cũng hiểu được, hắn nói càng nhiều thì Ly Tâm Lăng lại càng lo lắng, may mà hắn vẫn chưa tiết lộ nhiều.
Mà cùng lúc đó, phía bên kia, trong một tòa phủ đệ.
“Phong gia!”
Người bên cạnh Nguyên Thành Phong đã trở lại, kẻ kia chắp tay nói: “Thằng nhóc kia mang theo hai người Ly Tâm Lăng và Ly Tâm Linh Nguyệt tới tửu lâu Nguyên Minh, hồi lâu vẫn chưa đi ra…”, nghe được những lời này, Nguyên Thành Phong khẽ nhíu mày.
“Thật to gan, vậy mà còn dám dừng lại ở tửu lâu Nguyên Minh, coi người Nguyên gia chúng là người chết sao?”
Vừa dứt lời, Nguyên Thành Phong lại nói: “Nghe theo mệnh lệnh của ta, mang theo ba mươi người, bao vây tửu lâu Nguyên Minh, bắt thằng nhóc kia lại cho ta!”
Nghe được những lời này, Tô Long vui mừng nhướng mày.
Tần Ninh, xong đời rồi! Nguyên Thành Phong chính là con cháu Nguyên gia, thân phận địa vị không thấp.
Lúc này, Nguyên Thành Phong tự mình ra tay, Tần Ninh không xong đời thì ai xong đời?
Cùng thời gian đó.
Sau khi mua lại quả Huyết Thánh trong tay Tần Ninh, Nguyên Phong lập tức trở lại lầu ba của Nguyên Đan các.
Giờ phút này, Đào Trạch Minh đại sư đang xử lý quả Huyết Thánh, đem nó biến thành một chén nước thuốc trong suốt, dưới sự hỗ trợ của mấy người hầu, cho Nguyên Thanh Hạm ăn vào.
“Trước mắt cứ bồi bổ máu huyết trước đã, sau khi xác định được loại độc tố, lão hủ sẽ bốc thuốc đúng bệnh”.
Đào đại sư chậm rãi nói: “Nguyên tứ gia, chỉ là lần này, người hạ độc quả thật là đủ tàn nhẫn!”
Lúc này, Nguyên Mậu Minh cũng khôi phục lại, chậm rãi nói: “Nếu như ta biết được là người nào, ta nhất định sẽ không buông tha cho kẻ đó!”
“Cha, sắc mặt của Thanh Hạm tỷ đã khôi phục được vài phần rồi…”, Nguyên Phong hưng phấn nói.
“Đào đại sư không hổ là thánh đan sư tam phẩm, thật khiến cho người ta khâm phục!”
Nghe được những lời này Đào Trạch Minh cũng lắc đầu cười khổ nói: “Nếu như đan thuật của lão phu thật sự tài giỏi, hẳn là đã có thể phán đoán ra được loại độc mà đại tiểu thư trúng phải, bây giờ cũng chỉ là kế tạm thời mà thôi!”
“A ưm…”, nhưng mà đúng vào giờ phút này, Nguyên Thanh Hạm vốn dĩ đã có chút khôi phục bỗng nhiên lại phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch.
Ngay sau đó, Nguyên Thanh Hạm lại tiếp tục phun ra một ngụm máu tươi, so với vừa rồi còn kịch liệt hơn vài phần.
“Đào đại sư, đây…đây là làm sao?”
Nguyên Mậu Minh vừa mới thở phào một hơi, lúc này lại lập tức căng thẳng.
“Lão hủ cũng không biết…”, hiện tại, Đào đại sư cũng vô cùng luống cuống nói: “Đại tiểu thư thiếu hụt khí huyết, nếu như bổ sung khí huyết, theo lý thuyết hẳn là có thể giảm bớt tình trạng phát tác của độc tính mới đúng…”
Giờ phút này, Đào Trạch Minh cũng vội vàng đến vã mồ hôi hột.
Nguyên Thanh Hạm! Thiên chi kiêu nữ của Nguyên gia.
Là hòn ngọc quý trên tay gia chủ Nguyên gia Nguyên Mậu Phong, bởi vì thiên phú cường đại, nàng ta vẫn luôn là nhân vật được bồi dưỡng trọng điểm của Nguyên gia.
Không phải nghi ngờ! Nếu như nàng ta vì mình mà chết, ông ta không gánh nổi trách nhiệm này.
“Chẳng lẽ đúng như lời Tần công tử kia nói, Thanh Hạm tỷ trúng phải Thực Huyết Hạt Độc!”
Lúc này, Nguyên Phong mới ngẩn người nói.
“Thực Huyết Hạt Độc cái gì?”