Mặc Uyên Lâm nhìn Tần Ninh, nói: “Đại chiến bắt đầu, Tần công tử, cao thủ Tần gia ngươi lúc nào xuất hiện vậy?”
“Xuất hiện?”
Tần Ninh mỉm cười đáp: “Đã xuất hiện rồi!”
Mặc Uyên Lâm sửng sốt một chút. Lúc này tình hình nguy cấp, cũng không tiện hỏi nhiều, khu vực Cổ Tháp đang giao chiến cực kỳ điên cuồng.
Nhưng trước mắt trên võ trường này có hơn trăm vị cảnh giới Hóa Thần, là những gì mà bọn họ phải đối mặt và giải quyết.
“Tần công tử, ba người Hứa Phục Khôn, Thiên Lê Minh và Hoàn Thần chắc chắn sẽ ra tay với các thiên tài của thư viện Thánh Hiền ta, cho nên làm phiền Tần công tử đối phó với ba người kia trước!”
“Không thành vấn đề!”
Tần Ninh nhổ ra một hạt quả, đứng dậy, mỉm cười nói: “Viên Viên, Sương Nhi, đến lượt chúng ta ra tay rồi!”
Hai hôm nay, hắn quan sát trận đấu mà thấy chán vô cùng.
Hắn đang chờ đợi ngày hôm nay đây.
Mà lúc này, bốn người Vưu Trường Lộ, Tô Triết, Thượng Dư Quang, Dư Đỉnh Phong dẫn theo hào cường ba bên xung phong tấn công.
“Hoàn Thần, Thiên Lê Minh, Hứa Phục Khôn!”
Vưu Trường Lộ quát lên: “Ba người các ngươi dẫn người chém sạch đệ tử thư viện Thánh Hiền, ta nghĩ đây cũng không phải phiền phức gì đúng không!”
“Đã hiểu!”
Hoàn Thần mặc đồ tím, vẻ ngoài đường hoàng.
Thiên Lê Minh cũng gật đầu.
Trong lúc đó, ánh mắt Hứa Phục Khôn cũng nhìn về nhóm ba người Tần Ninh trong đám người.
Một trong những thủ hạ trong cổ quốc Thiên Phong là Tô Triết nhìn về nhóm người, quát lên: “Nếu các vị ra tay, giành được thư viện Thánh Hiền thì sẽ có thưởng!”
Một câu nói, không cần giải thích nhiều.
Đủ để dấy lên trái tim tham lam của mọi người.
Mạc Thành Lỗi quát lên: “Hôm nay, kẻ nào xuất thủ sẽ đều là kẻ địch của thư viện Thánh Hiền chúng ta. Sau này, thư viện Thánh Hiền chúng ta chắc chắn sẽ giết không tha!”
“Mà những người rời đi hôm nay, thư viện Thánh Hiền ta sẽ đối đãi như cũ”.
Hai bên lúc này đều bày tỏ thái độ.
Một vài tông môn suy nghĩ chắc chắn rồi rời đi.
Nhưng có đến bảy mươi phần trăm là ở lại.
Hôm nay ba bên xuất thủ, thề phải hủy đi căn cơ của thư viện Thánh Hiền, khả năng thành công rất lớn!
Nếu bọn họ cứ rời đi như vậy thì thiệt quá!
Trước mặt lợi ích tuyệt đối thì rất nhiều người vẫn không thể chịu được.
Ba người Mạc Thành Lỗi, Bạch Chung, Mặc Uyên Lâm thấy cảnh này thì không khỏi thở dài.