Trước mặt Tần Ninh giờ phút này xuất hiện một cái nồi lớn.
Cái nồi có đường kính mấy chục mét, trong nồi cuồn cuộn bốc khói, tản ra mùi thơm.
Phệ Thiên Giảo đứng dậy, miệng há ra, khẽ hít...
Một nồi thịt dê cùng nước canh biến mất không thấy gì nữa.
"Phi phi phi..."
Phệ Thiên Giảo phun ra một đám xương dê.
Thấy cảnh này, Tần Ninh quay người, tiếp tục đi làm món thứ hai.
Một người một thú ở trong sơn cốc.
Ra món nào, Phệ Thiên Giảo nuốt luôn món đó.
Dần dần, ánh nắng đã treo ngang đầu, Tần Ninh ngồi lên một tảng đá, mồ hôi chảy ròng ròng khắp mặt.
Bận rộn hơn nửa đêm chỉ để con súc sinh này đỡ thèm.
Vào giờ phút này, Phệ Thiên Giảo đã no căng, tứ chi chổng lên trời, nằm trong hố ợ một cái.
"Ngươi là... Tần Ninh đúng không?"
Phệ Thiên Giảo mở miệng nói: "Ngươi thật sự là chủ nhân của ta sao?"
"Đúng!"
Tần Ninh mở miệng nói: "Năm đó ta đã nói với ngươi là sẽ rời đi một thời gian, ngươi có thể ở lại Thánh Thú tông, cùng Ôn Hiến Chi chờ ta, cũng có thể chơi đùa quanh Hạ Tam Thiên chờ ta trở lại, chúng ta sẽ lại gặp nhau!"
"Ta còn nói cho ngươi ba tiêu chí nhận mặt mà chỉ có ngươi ta biết được, đáng tiếc ngươi đã quên..."
Tần Ninh bất đắc dĩ nói: "Việc này cũng trách ta, ngươi đần như vậy, làm sao có thể nhớ được chứ..."
Phệ Thiên Giảo lập tức lật người, quát ầm lên: "Ngươi mới đần, chủ nhân ta thường xuyên khen ta thông minh giống như chó, ngươi chắc chắn không phải chủ nhân ta!"
"..."
"Nhưng mà..."
Phệ Thiên Giảo ngẩn người, lần nữa nói: "Nhưng mà tay nghề nấu cơm của ngươi giống y như chủ nhân ta... Cũng không đúng, còn ngon hơn chủ nhân ta nấu nhiều".
Tần Ninh im lặng nói: "Đó là bởi vì sau khi rời đi, ta còn trải qua bảy vạn năm, bảy thân phận, mỗi lần lịch kiếp là một thân phận khác, cho nên kỹ năng nấu nướng cũng không ngừng tiến bộ".
"Lịch kiếp? Lịch kiếp gì cơ?"
"Ngươi xem ngươi kìa, lại quên rồi..."
Tần Ninh nói: "Ta ngày trước đã nói cho ngươi biết, năm đó ta là Nguyên Hoàng Thần Đế của chư thiên vạn giới, con trai của người khống chế thế giới này, cũng là người khống chế đời tiếp theo - Nguyên Hoàng Thần Đế!"
"Mệnh số của ta phải lịch kiếp chín đời chín kiếp, cho nên ta mới có thể gặp ngươi ở Hạ Tam Thiên…”
Đôi mắt chó của Phệ Thiên Giảo lộn qua lộn lại.
"Không đúng!"
Phệ Thiên Giảo giờ phút này giật mình nói: "Chủ nhân ta đúng là lịch kiếp, nhưng người đã nói khi viên mãn chín đời chín kiếp thì sẽ sẽ trở thành người thống trị vạn giới, mạnh hơn mọi loại tồn tại, sau đó mang ta phi thăng cửu thiên, siêu thoát thế tục, trở thành thần nhân!"
"Còn bảo sẽ phong ta làm vạn giới đệ nhất khuyển!"
"Ta nhớ xem... Ngươi không phải chủ nhân ta, ngươi quá yếu, chủ nhân ta cũng không yếu như ngươi!"
Tần Ninh xấu hổ.
Năm đó... hắn nói phét hơi sâu.