Tần Ninh lúc này chẳng thèm để ý đến mấy tên kia.
Huyết Hủ Sinh quát lên: “Đi giết ba kẻ kia”.
Ngay lập tức, mười tên vô địch huyền cảnh Tạo Hoá nhất đoạn lao thẳng về phía ba người Thạch Cảm Đương.
Binh!
Âm thanh nặng nề vang lên, mười tên cao thủ huyền cảnh Tạo Hoá liên thủ tấn công.
Thế nhưng cơ thể của rồng băng lúc này lắc lư sáng rực, vững chãi không thể lay chuyển.
Không phá được!
Lần này cả mười người cũng đều sững sờ.
“Chết tiệt!”, Thạch Thịnh Vũ lúc này mắng.
Hai người Lãng Thiên Thánh và Huyết Hủ Sinh lúc này truy sát Tần Ninh.
Thế nhưng cho dù tốc độ của hai người có nhanh đến mấy thì bây giờ cũng chẳng thể nào đuổi kịp.
Từng người từng người cảnh giới Địa Vị, Thiên Vị bị Tần Ninh tàn sát.
Mà xung quanh, cách xa vạn mét, đám võ giả của các đại lục cấp thấp, cấp trung và cấp cao lúc này sắc mặt đều trắng bệch.
Quá kinh khủng!
Tần Ninh đúng là sát thần.
Không thèm quan tâm, trực tiếp giết chết những người cảnh giới Địa Vị, Thiên Vị và huyền cảnh Tạo Hoá, căn bản không có một ai có thể cản hắn được.
Không ít người bây giờ trong lòng thầm thở phào một hơi.
Nếu như bây giờ bọn họ ở trong sân thì có khi bột mịn cũng chả còn đâu.
Một bên là Tần Ninh không sợ cái gì.
Bên kia là thất đại thế lực, là bá chủ trên đại lục Bắc Thiên.
Cảnh tượng này, rất nhiều người cho dù có nằm mơ giữa ban ngày cũng không dám mơ đến.
Lần này, Cửu U đại lục hoàn toàn nổi tiếng rồi!
Chín vạn năm về trước, Cửu U đại lục xuất hiện một người là Cửu U Đại Đế.
Trong suốt chín vạn năm, thanh danh của Cửu U Đại Đế giống như một tảng đá lớn đè nặng lòng của các cường giả, khiến người ta không thể thở nổi.
Mà bây giờ lại xuất hiện một người là Tần Ninh.
Tuy rằng bây giờ mới chỉ là cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ thế nhưng đối đầu với những vô địch huyền cảnh Tạo Hoá cũng dám liều giết liều.
Cửu U đại lục quả là một nơi tràn ngập những điều thần bí!
“Khốn kiếp!”
Lãng Thiên Thánh trông thấy tất cả cảnh giới Thiên Vị của Lãng gia mang theo lần này gần như đã bị giết sạch thì nổi giận gầm lên một tiếng.
Một khắc sau, một ánh hào quang sáng chói chọc thẳng lên trời.
Trong tay của Lãng Thiên Thánh lúc này xuất hiện một thanh kiếm gỗ.
Cái kiếm gỗ kia phảng phất ẩn chứa sức sống mãnh liệt.
“Tặc tử, nhận lấy cái chết đi!”