Tần Ninh nhìn về phía người đàn ông dẫn đầu, không nhịn được hiếu kỳ nói: "Ngươi có thể nói cho ta vì sao lại để mắt tới ta không?"
Hắn chỉ ăn một bữa cơm ở trong Thượng Cảnh thành, cũng không chọn quán rượu tốt nhất, vậy mà vẫn bị để mắt tới?
Advertisement
"Nào có vì cái gì chứ?
Chỉ là cảm thấy ngươi không tầm thường".
Người đàn ông dẫn đầu dẫn mấy người không ngừng tới gần Tần Ninh, nói: "Ngươi cũng đừng nói nhảm nhiều như vậy nữa, chúng ta cũng không phải loại người thích giết chóc, sẽ tha mạng cho ngươi, ngươi hãy cảm thấy vui mừng đi!"
Advertisement
"Được thôi...", Tần Ninh gật đầu nói: "Nhìn các ngươi không phải loại người cực kỳ hung ác, ta cũng sẽ tha mạng cho mấy người các ngươi".
Hắn vừa dứt lời, mấy người kia liền quay sang nhau, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi.
Tên này... bị thần kinh hả?
"Đại ca, nói nhảm với hắn làm cái gì, trực tiếp giết là được rồi".
Một người trong đó mở miệng nói.
"Gần đây vô cùng vất vả, người nhà họ Cảnh ở Tĩnh Nguyên Châu đều đang khai chiến với người nhà họ Thu ở Di Nguyên Châu, chúng ta không bắt lấy được cơ hội này để kiếm lời thì làm sao được!"
"Đúng vậy...", mấy tên đàn em không nhịn được nói.
Người đàn ông dẫn đầu khẽ nói: "Cút đi, các ngươi là đại ca, hay ta là đại ca?"
Mấy người kia nghe thấy lời này liền ngậm miệng không nói, không dám phản bác nữa.
Người đàn ông dẫn đầu nhìn về phía Tần Ninh, tiếp tục nói: "Tên nhóc kia, nếu ngươi giao ra, ta sẽ thả ngươi đi, nếu không chúng ta cũng không khách khí nữa đâu".
"Không!"
Tần Ninh nói thẳng.
"Vậy thì không khách khí nữa".
Người đàn ông dẫn đầu hừ một tiếng, sải bước ra, trực tiếp đánh một quyền về hướng Tần Ninh.
Ầm... Một tiếng nổ kịch liệt đột nhiên vang lên.
Lúc người đàn ông dẫn đầu chỉ còn cách Tần Ninh mười trượng, nắm đấm lại như bị không khí cản trở, dừng lại tại chỗ.
Đột nhiên.
Những tiếng xương gãy răng rắc vang lên.
Sắc mặt người đàn ông dẫn đầu trắng bệch.
"Chuyện này...", "Đám võ giả giặc cỏ các ngươi, cả ngày không biết cố gắng mà chỉ biết cướp bóc, thật là đáng chết".
Một tiếng hừ lạnh vang lên.
Xem ảnh 1