Mục lục
Phong Thần Châu – Vô Thượng thần đế - Tần Ninh Bản Chuẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Kinh Mặc đại ca!”





“Kinh Mặc công tử!”





Tần Ninh vội vàng đứng dậy nhìn hư ảnh kia, gấp gáp nói: “Kinh Mặc đại ca, Kinh Mặc đại ca...”






“Tiểu Mặc, là đệ sao?”





Hư ảnh ấy vươn tay lướt nhẹ qua gò má của Tần Ninh.





Trong khoảnh khắc đó, cơ thể của Tần Ninh run lên một cái, hoàn toàn cứng đờ.





“Kinh Mặc đại ca...”, giọng nói của Tần Ninh trở nên nghẹn ngào.








“Không sao, sống chết do trời…”





Tần Kinh Mặc cười nói: “Trước đây, một tia hồn phách của ta được giữ lại, ta biết là đệ, ta đã thấy tất cả mọi chuyện mà đệ làm”.





“Vất vả cho đệ rồi cậu nhóc!”





“Huynh...”





Tần Ninh lúc này cũng không thể kiềm chế được, nước mắt bắt đầu tí tách rơi xuống.





Chín kiếp làm người, nhìn thế gian trải qua thiên biến vạn hoá, thế nhưng bây giờ hắn vẫn không thể kiềm chế được cảm xúc của mình.











“Tiểu tử thối, khóc cái gì!”





Tần Kinh Mặc cười nói: “Sống chết có số, tất cả đã kết thúc rồi, ta nên biến mất sớm”.





Hai tay Tần Ninh nắm chặt thành nắm đấm, máu tươi rơi xuống tí tách.





“Ban đầu cũng có nhiều lời muốn nói với đệ, nhưng hình dạng này của ta cũng duy trì không được bao lâu”.





Tần Kinh Mặc cười nói: “Ngược lại nhìn thấy dáng vẻ Tiểu Mặc đệ bây giờ hình như còn anh tuấn hơn lúc đầu rất nhiều. Ừ ừ, không tồi, kiếp này phải cố gắng quý trọng người trước mắt, cố gắng sống tiếp”.





“Đại ca Kinh Mặc, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”





Tần Ninh nói lại một lần nữa.





“Cái này…”





Tần Kinh Mặc do dự chốc lát, hắn ta nói: “Năm đó sau khi đệ rời khỏi, lực nhất hồn của ta lại ngủ yên một lần nữa, ngày đêm lớn mạnh, ba hồn bảy vía quả thật đã dần dần phát triển, có ý thức”.





“Mãi đến một ngày, một đám người tới, bọn chúng xông vào mang ý đồ phá hủy nơi đây, Ấn Phong Thiên đệ lưu lại đã ngăn chặn được bọn họ”.





“Nhưng đến cùng bọn chúng vẫn phá hủy hoàn toàn lực nhất hồn đó của ta, may mà Kinh Mặc đại ca của đệ cũng không được coi là ngốc, để lại một tia ý niệm, chờ đợi ở đây”.





“Bởi vì ta biết, đệ nhất định sẽ quay về, nhưng không ngờ khiến đệ lãng phí nhiều năm tuổi thọ như vậy mới triệu hồi được tia ý niệm của ta”.





Lúc này thân hình Tần Ninh khẽ run rẩy nói: “Kẻ nào?”





“Đệ chưa từng nghe qua sự tồn tại của Thiên Đế Các”.



Lời vừa nói ra, lòng bàn tay Tần Ninh siết chặt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK